ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 59

khiến cho Eleanor khá bối rối mỗi khi nhìn thấy. May mắn là cậu ta nói
giọng Anh giống như Nicky, hấp dẫn hơn nhiều so với giọng Anh Mỹ lơ lớ
của Rachel.

“Cô Young, cháu kể với cô một bí mật được không?” - Carlton đột nhiên
thầm thì.“Ồ được chứ.” - Eleanor trả lời. Carlton đảo mắt ra phía hành lang
một lát để chắc chắn không có mẹ mình ở đó, và rồi, từ từ, cậu nhấc người
dậy khỏi chiếc ghế, bước đi vài bước.

“Cháu đi lại được rồi sao!” - Eleanor kinh ngạc kêu lên. “Suỵt, cô đừng nói
to thế!” - Carlton nói, ngồi lại xuống xe lăn. “Cháu không muốn mẹ cháu
nhìn thấy điều này cho tới khi cháu có thể tự đi bộ khắp phòng. Huấn luyện
viên cá nhân của cháu nghĩ rằng cháu có thể đi lại bình thường trong một
tháng tới và bắt đầu chạy được vào mùa hè này.”

“Ôi Chúa ơi! Cô thật mừng cho cháu quá.” - Eleanor nói.

Shaoyen trở lại phòng. “Điều gì khiến mọi người trông phấn khích thế? Có
phải Carlton kể với bà về việc mazi (bạn gái) của nó sắp tới thăm không?”

“Khônggggg?” - Eleanor trả lời, bỗng nhiên tò mò.

“Cô ấy không phải bạn gái của con đâu mẹ.” - Carlton đáp.

“Được rồi, vậy thì là bạn của Carlton sắp tới thăm chúng tôi vào tuần tới.” -
Shaoyen sửa lại.

Carlton khẽ kêu lên ra chiều xấu hổ.

“Ồ, Carlton quá đẹp trai lại còn thông minh nữa, dĩ nhiên cậu ấy sẽ có...
Bạn…! Tiếc quá, tôi biết rất nhiều các cô bé xinh đẹp có điều kiện đang
xếp hàng dài để chờ được gaai siu.”

42

- Eleanor vui vẻ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.