ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 9

tộc Young ở Singapore) – Edison quả thực không quen với những bất tiện
như này. Năm giờ trước, anh ta đã phải bỏ dở bữa trưa tại Câu lạc bộ Hong
Kong để vội vàng đáp chuyến bay phản lực của công ty đến Bắc Kinh, và
sau đó lại hối hả lên chuyến bay này tới London. Đã lâu Edison mới phải
chịu đựng sự thiếu thốn của các chuyến bay thương mại, nhưng hôm nay là
vì bà Bao đã ở trên chiếc máy bay tồi tàn này và bà ta cần được hỗ trợ.

Nhưng chính xác thì bà ấy ở đâu? Eddie hi vọng sẽ tìm được bà Bao ngồi
gần đó, nhưng tiếp viên trưởng nói rằng không có người tên như vậy trên
chuyến bay.

“Không, không, bà ấy đáng lẽ phải ở đây. Anh có thể kiểm tra tờ khai
chuyến bay hay thứ gì tương tự không?” - Eddie yêu cầu.

Vài phút sau, Eddie thấy mình được dẫn tới ghế 37E - khu vực ghế phổ
thông của máy bay, nơi một người phụ nữ nhỏ nhắn mặc chiếc áo len trắng
cao cổ và quần xám vải bông đang bị ngồi kẹt cứng giữa hai hành khách
như một chiếc bánh mì kẹp.

“Chị là Bao, Bao Shaoyen đúng không?”

Người phụ nữ nhìn lên và mỉm cười nhăn nhó. “Anh có phải là anh Cheng
không?” “Vâng, rất vui được gặp chị, mong chị thông cảm vì chúng ta gặp
nhau trong tình cảnh như thế này. ”

Eddie mỉm cười nhẹ nhõm. Anh đã phụ trách các tàikhoản ngoại biên

2

của

gia đình họ trong suốt 8 năm, nhưng họ giấu mình khá kỹ, anh chưa bao giờ
gặp bất kỳ ai trong gia đình đó cho đến ngày hôm nay. Mặc dù lúc ấy trông
có vẻ khá mệt mỏi, bà Bao Shaoyen vẫn đẹp hơn nhiều so với tưởng tượng
của anh. Với làn da trắng ngần như sứ, đôi mắt to hơi xếch, gò má cao nổi
rõ trên nền tóc đen tuyền buộc đuôi ngựa – bà ta nhìn quá trẻ để có một câu
con trai đã tốt nghiệp đại học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.