Mười điều trên đây, kẻ nào phạm phải đều bị chém.
Lấy Thiếu bảo Lê Văn An làm Tổng tri, coi các việc quân của Quốc Oai
Thượng, Quốc Oai Trung, Tam Đái, Quảng Oai, và lệnh cho rằng: Nếu có
viên chấp lệnh hay giám quan nào không theo quyền tiết chế của ngươi thì
chém trước tâu sau.
Lấy 3 điều răn bảo các quan văn võ:
1- Chớ thờ ơ.
2- Chớ lừa dối.
3-Chớ tham lam.
Dụ các hào kiệt trong nước rằng:
"Các thành đã phá được rồi, chỉ còn thành Đông Quan chưa hạ được. Ta vì
thế mà nằm không yên chiếu, ăn không ngon miệng, sớm khuya suy nghĩ,
khô héo ruột gan. Thế mà bên cạnh ta, vẫn chưa có được người giúp đỡ. Ta
tuy là chủ tướng, nhưng xét lại bản thân mình một là già ốm, [34b] bất tài,
hai là học thức nông cạn, ba là trách nhiệm nặng nề khó bề kham nổi, mà
các đại thần như tả, hữu tướng quốc, thái phó, thái bảo vẫn chưa đặt, thái
úy, đô nguyên soái vẫn còn khuyết, hành khiển và các quan, mười phần mới
được một, hai phần. Cho nên, ta nhún mình thành thực khuyên bảo các hào
kiệt cùng nhau dốc sức, cứu giúp muôn dân, chớ có mai danh ẩn tích, để
thiên hạ phải lầm than mãi mãi. Nếu có ai khí tiết thanh cao như Tứ
Hạo
1510
, lánh đời ẩn tích như Tử Phòng
1511
cũng hãy ra cứu nạn cho dân
đã, đợi khi thành công, muốn thoả chí xưa thì lại trở về rừng núi, không hề
cấm giữ".
Hạ lệnh rằng: Khi sai phái thuộc hạ dưới quyền, đều phải cấp giấy tờ có
đóng dấu phải ký họ tên quan phụ trách và ghi rõ số người đi là bao nhiêu,
đến chỗ nào, làm việc gì, hạn định ngày nào phải về dinh, không được đi lại
tự do. Quan phụ trách và người dười quyền nếu không tuân lệnh này [35a]
thì tùy tội nặng nhẹ, mà xử giáng cấp, phạt trượng, chặt chân, hay chém
đầu. Nếu xét được tình trạng bọn giặc móc nối với nhau thì có trọng
thưởng.
Cấm không được trao đổi mắm muối với Cầm Lạn.