ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 393

Dù rằng không chân chính xác nhận, nhưng Phạm Văn Long chợt cảm

thụ được sinh cơ của mầm mống linh phách bắt đầu tăng lên, giống như
giữa hắn và nó có sợi dây liên hệ nào đó, rất khó để diễn tả.

Một lát sau, chất lỏng màu vàng bên trong quả trứng của Hoàng Kim

Cự Long đã bị Phạm Văn Long cường hoành hút ra phân nửa. Hắn chẳng
thèm cố kỵ gì nữa, giang hai tay nhấc bổng nó lên, rồi dốc thẳng vào
miệng.

Cũng may mà uống vào bao nhiêu đều được mầm mống linh phách

hấp thu bấy nhiêu, nếu không chẳng biết cái bụng của Phạm Văn Long có
chứa đựng nổi ngần ấy nước hay không?

Qua thêm một đoạn thời gian, rốt cuộc mầm mống linh phách đã đình

chỉ hành động thu nạp. Lúc này, xung quanh nó là một tầng hào quang nhàn
nhạt, lấy mầm mống linh phách làm trung tâm, cấp tốc xoay tròn.

Vậy nên dòng chất lỏng màu vàng không chạy vào đan điền nữa, mà

bắt đầu lan ra khắp mọi nơi, len lỏi vào từng ngóc ngách trong cơ thể.

Phạm Văn Long dĩ nhiên nhận ra điều đó, cơ mà nghĩ đến lời lão Kim

đã nói, thứ này đối với bản thân cũng vô cùng có lợi, do vậy hắn chẳng dám
bỏ uổng, làm một hơi uống cạn.

Sinh mệnh của một con Hoàng Kim Cự Long chưa kịp hình thành cứ

hồ đồ như vậy mà biến mất, vĩnh viễn không thể xuất hiện trên thế gian
này.

Đến khi không còn một giọt nào nữa, Phạm Văn Long mới quăng cái

vỏ trống rỗng qua một bên, đưa tay lên lau khóe miệng.

Nhưng ngay sau đó, một cỗ cảm giác đau đớn kinh khủng trực tiếp ăn

sâu vào thần kinh của Phạm Văn Long. Hắn nhận thấy một luồng linh khí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.