ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 425

Dẫu thêm mười lá gan thì bọn họ cũng chẳng thể ngờ đến việc Phạm

Văn Long cả gan hấp thu linh khí từ trong trứng của một con linh thú cấp
tám, tồn tại ấy vốn sánh ngang với một gã cường giả Thánh cấp, nào phải
chuyện đùa.

Thế nên không ai có thể chân chính nhìn ra cảnh giới của hắn, ngay cả

tên học viên Nhân vực cấp mười ba kia cũng chỉ là mơ hồ phỏng đoán mà
thôi.

Buông một câu hỏi để dò xét thân phận đối phương, thế nhưng Phạm

Văn Long thần sắc lạnh tanh, không thèm đáp lại. Nhìn thấy mấy tên khốn
này tụ tập ngay khu vực tân sinh của mình, lại dám ra tay đả thương Đức
Hùng, hàn ý đã tràn ngập hai mắt, nên cóc cần phải đối đáp với bọn chúng
làm gì cho tốn thời gian.

Tên học viên kia thấy đối phương kiêu ngạo như thế, sắc mặt liền trở

nên băng hàn, năm ngón tay siết lại, khẽ đảo một cái bỗng thấy xuất hiện
hai cây cự trùy.

Sau một tiếng gầm vang dội, thân hình hắn bắn đến, đôi cự trùy vung

lên nhằm thẳng đầu Phạm Văn Long mà nện.

Nhìn vẻ hùng hổ như muốn ăn tươi nuốt sống đó, Phạm Văn Long

cười khẩy, miệng khẽ lẩm bẩm vài tiếng rồi vẩy tay búng ra những hỏa cầu,
chặn đứng thế công của đối phương.

Tên học viên nhận ra công kích sắc bén, vội vàng nghiêng người né

tránh, đồng thời đánh giá: “Tiểu tử này xem ra cũng có chút bản lĩnh.”

Nghĩ là vậy nhưng nào chịu đứng lại, đôi chân vẫn thoăn thoắt sải đến,

khoảng cách đã ở rất gần rồi, nhưng Phạm Văn Long vẫn lạnh lùng đứng
nhìn, không hề có biểu hiện nào cụ thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.