dồn về vị trí trung tâm đánh úp lại. Phạm Văn Long giống như viên kẹo
ngọt đang bị lũ kiến bò vào xâu xé, các chiêu thức đủ loại hình dáng được
tung ra, mấy mươi luồng công kích vần vũ chen nhau giăng kín không gian.
Nháy mắt, đã có vài tên nhanh chân áp sát, linh lực ầm ầm bùng phát,
đánh thẳng vào thân thể của Phạm Văn Long. Có điều, các đạo công kích
vừa chạm vào người Phạm Văn Long bỗng trở nên nhẹ bẫng, giống như bổ
vào không khí vậy, không hề gây thương tổn đến hắn một chút nào.
Bọn chúng chưa kịp định thần, chợt thấy những đồng bọn phía đối
diện nháo nhào ôm ngực, ngã lăn lộn trên mặt đất, bộ dáng vô cùng đau
đớn.
Đột nhiên, thân ảnh Phạm Văn Long biến mất, cực nhanh đã xuất hiện
trước mặt một tên, đồng thời chiêu “Ngã Hổ Phốc Thỏ” trong Long Hổ
Thần Quyền thuần thục xuất ra, khiến đối phương bị đánh bay, văng tít
đằng xa, hai mắt như muốn nổ đom đóm, trời đất tối sầm lại.
Bởi vì trong người còn váng vất hơi men, cộng thêm lửa giận đang
bùng phát dữ dội, thế nên Phạm Văn Long chẳng thèm kiêng kỵ chút nào,
cứ thẳng tay mà đánh, tuy không gây chết người nhưng đủ khiến đối
phương chịu muôn vàn đau đớn về thể xác. Đó cũng chính là cái giá mà
bọn chúng phải trả cho tất cả những gì mình đã gây nên.
Đúng lúc này, Phạm Văn Long phát hiện một luồng sát thương cực lớn
ở ngay sau lưng, vì thế tinh thần vừa động, Đẩu Chuyển Tinh Di lập tức
được khởi phát, nguồn ngoại lực xuyên thấu qua cơ thể rồi bất ngờ bị hắn
chuyển hướng bắn thẳng về một bên. Chỉ nghe “hự” một tiếng, hóa ra đã có
một tên học viên xui xẻo lãnh trọn công kích đó, miệng ói ra một vốc máu
tươi, ngất xỉu ngay tại trận.
Phạm Văn Long càng đánh càng hăng, bên tai chỉ còn nghe thấy
những âm thanh loạn xạ, như có một đàn châu chấu bâu vào, đôi chân liền