ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 73

năng nhưng khiến hắn cực kỳ hài lòng. Tiềm lực con người quả không nhỏ,
càng lúc hắn càng hào hứng trong vấn đề tu luyện, hắn muốn mạnh, không,
là kẻ mạnh nhất!

Lão Kim thật biết chọn thời điểm, trong khi hắn còn say men chiến

thắng, lão liền lên tiếng cắt đứt mạch suy nghĩ của Phạm Văn Long:

- Nhóc con! Đang suy nghĩ gì đó?

Phạm Văn Long liền truyền âm đáp:

- Ta đang cảm nhận một luồng sức mạnh tràn đầy trong cơ thể, thực sự

rất tuyệt diệu!

Chẳng ngờ câu nói tiếp theo của lão Kim như dội một gáo nước lạnh

vào đầu hắn:

- Hừm! Ngươi mới có chiến đấu một trận đã nghĩ mình mạnh lắm ư?

Tên nhãi ranh Lê Quốc Trung kia cũng như ngươi, chỉ là con kiến trong
mắt người khác mà thôi. Chút sức mạnh nhỏ nhoi đó không đáng một xu,
đừng quá tự đắc như thế!

- Lão Kim! Người hiểu sai ý ta rồi! Ta không hề tự đắc chút nào, vì ta

biết bản thân ta còn rất yếu ớt, còn phải nỗ lực nhiều hơn nữa. Cảm giác
kiểm soát được cơ thể, dồn nén rồi bộc phát dũng mãnh như núi lửa khiến
ta có chút phấn khích mà thôi. Người yên tâm, ta không phải kẻ tự cao tự
mãn, ta biết mình đang ở đâu, và cần phải làm gì.

Phản bác lời của lão Kim xong, hắn chợt nói:

- Cái tên Lê Quốc Trung kia cũng không đơn giản, ta thấy chiêu cuối

khi hắn kết quyết, một cỗ khí tức vô cùng nguy hiểm phát ra, lúc đó chỉ
nghĩ phải chặn đứng không cho hắn đủ thời gian hoàn thành, nếu không kẻ
ngã xuống hôm nay rất có thể sẽ đổi lại là ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.