ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 1594

viên chính phủ, nhà khoa học cảm thấy “kiệt sức”, đến bây giờ ở bên
đường vẫn còn hơn mười người đang nhìn chằm chằm về hướng này.

Gương mặt nhỏ nhắn của Ba Lệ đỏ cả lên, nhưng cô vẫn dùng biểu

cảm lạnh nhạt nói:

- Tôi… tôi mới dậy, sao anh đến sớm thế? Bên ngoài trời vẫn còn chưa

sáng hẳn.

Diêu Nguyên cười ha ha, rồi đột nhiên đưa tay vuốt mái tóc đen óng

của Ba Lệ:

- Đã muốn đi biển chơi, vậy thì việc đầu tiên dĩ nhiên là đi ngắm mặt

trời mọc, hôm nay anh đã chuẩn bị đem hết những mệt mỏi tích lũy hơn sáu
năm qua giải phóng ra hết, thế nào? Em không mong chờ sao?

- Xì… ai thèm mong chờ.

Ba Lệ tỏ ra thờ ơ, đẩy tay Diêu Nguyên ra, cô không đóng cửa mà đi

về phòng, vừa đi vừa nói:

- Là anh bắt tôi đi, tôi chỉ là đi cùng anh thôi, hừm, ngắm mặt trời

mọc, thật không hiểu sao đột nhiên anh lại lãng mạn như vậy.

Diêu Nguyên không nói thêm, chỉ ngồi trên sofa cười, nhìn Ba Lệ

đang đứng sắp xếp tài liệu thí nghiệm, sau đó lại về phòng “tuỳ ý” tầm nửa
tiếng, thay một cái áo dây mát mẻ cùng với quần ngắn, tay xách một túi
nhỏ, trông vừa xinh đẹp vừa thuần khiết, một cảm giác chỉ cô mới có thể
mang lại.

- Đi thôi, chúng ta ra biển ngắm mặt trời mọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.