ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 1682

anh muốn cùng em xem mặt trời lặn, được không? Coi như là anh năn nỉ
em.

Trong lòng Ba Lệ đột nhiên xúc động, cô rất muốn đồng ý nhưng mà

khi lời nói tới miệng lại là:

- Em… không muốn đi ngắm biển, tóm lại là em không muốn rời khỏi

phòng thí nghiệm chút nào, anh có thể đừng đến làm phiền em nữa được
không? Dù sao anh đã có Minh Chi Khiết rồi mà, anh kêu cô ấy đi ngắm
mặt trời lặn ở biển với anh đi!

Dao Nguyên sững sờ trong giây lát, không hiểu vì sao nhưng trong

lòng anh có một cảm giác vui sướng lạ lùng. Anh mỉm cười vò đầu Ba Lệ
giống như lúc trước khi hai người thân thiết với nhau rồi nói tiếp:

- Anh và cô ấy không có gì cả, anh chỉ xem cô ấy như em gái hàng

xóm. Cô ấy lẻ loi một mình, không có ba mẹ người thân cho nên anh mới
chăm sóc cô ấy. Như vậy nha, chúng ta đi ngắm mặt trời lặn.

Nói xong, anh nắm lấy tay của Ba Lệ ra khỏi phòng thí nghiệm.

Còn Ba Lệ thì không biết đã nghe thấy gì khiến cho cô đột nhiên im

lặng không còn phản bác hay cự tuyệt gì nữa. Cứ như vậy, cô đi theo Diêu
Nguyên tới bãi biển rồi lặng lẽ ngồi ở đó, lặng lẽ ngắm nhìn mặt trời đỏ rực
rồi tối dần tối dần cuối cùng lặn hoàn toàn xuống đại dương mênh mông và
từ sau khi trời tối dần, không biết là do không phát hiện ra hay là do thói
quen, bàn tay của Ba Lệ đặt vào trong bàn tay của Diêu Nguyên…

Thời gian một năm đã đến, tàu Hi Vọng, tàu Quan Sát, tàu số một số

hai cấp phòng vệ, tổng cộng bốn phi thuyền vũ trụ cùng nhau khởi hành
bay khỏi địa cầu mới. Tất cả mọi người đều lặng lẽ ngắm nhìn địa cầu mới
nhìn thấy đường chân trời càng lúc càng cong cuối cùng trở thành một hành
tinh hình cầu, đại dương xanh thẳm kia, đám mây màu trắng kia, rừng rậm
xanh mát kia, tất cả mọi thứ đều dần dần rời xa. Một số người khóc, một số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.