ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 183

Trương Hằng vươn vai hít thở thoải mái xong, vừa xoay người lại thì

thấy được Hắc Thiết cùng các đội viên khác trong tiểu đội Hắc Tinh, bọn
họ đều hớn hở cười một cách xấu xa về phía Trương Hằng, hắn thấy thế thì
khẽ rùng mình, rồi lập tức thấy được ba mỹ nữ đang xấu hổ đứng bên cạnh
họ, đó là cô bé có vóc người thon thả hay xấu hổ - La Miêu Miêu, hay cô
gái có làn da trắng như tuyết - Bạch Ngưng Tuyết, còn có cô gái không biết
lấy đâu ra cuốn sách vừa đọc vừa đi về trước - Ba Lệ.

Trương Hằng đờ cả người ra, trong nhất thời cũng không biết chào hỏi

ra sao, chỉ đành gãi gãi đầu nói:

-Ha ha, chờ có lâu không, ta vừa được tự do nên không nhịn được hơi

cao hứng một chút, ha ha ha…

Hai cô gái kia còn chưa kịp nói gì thì Ba Lệ đã đi tới trước mặt hắn,

nói:

-Được rồi, ta thấy rồi, giờ ta về đây.

Nói xong nàng liền gấp cuốn sách đang cầm trên tay lại, xoay người

trở về. (Có cá tính, mình thích cô nàng này nhất:oe07:)

Bạch Ngưng Tuyết vội vàng nắm lấy cổ áo của Ba Lệ, kéo nàng quay

ngược lại rồi mới nhìn về Trương Hằng, áy náy nói:

-Xin lỗi, tính tình của nàng vốn là như vậy. Vài ngày trước, nàng thậm

chí còn nhốt mình trong phòng đến bốn năm ngày liền, cũng không rõ nàng
đi ăn cơm vào lúc nào nữa, chắc là lại mơ mộng đến ngẩn cả người rồi…
Ách, Trương Hằng, chúng ta đến đây là để cảm ơn anh, cám ơn anh đã
chiếu cố bọn tôi nhiều như vậy, nhờ có anh mà chúng tôi mới có thể ở các
phòng tại lầu năm. Sau này chúng tôi mới biết được, dân chúng bình
thường chỉ có thể ở trong ba tầng đầu, hơn nữa đều ở trong liều trại…Cảm
ơn anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.