ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 1963

- Hồn trở về đây, hồn trở về đây...

Hồn trở về đây, chỉ là anh hùng đã ra đi, quay về nơi nào?

Đây là do kẻ truyền đạt, hơn nữa là do kẻ truyền đạt mạnh nhất trên

tàu Hi Vọng hát lên những âm điệu này, giống như là đã xuyên qua thời
gian, không gian và tất cả các chướng ngại vật chất vậy, những giai điệu
này chạm vào linh hồn của tất cả mọi người, không chỉ mọi người có mặt ở
đó lệ rơi không ngừng, mà ngay cả nhiều người ở trên tàu Hi Vọng nước
mắt lã chã, gần như tất cả mọi người trên tàu Hi Vọng đều tựa vào cửa sổ,
trong màn nước mắt mơ hồ nhìn về phía xa xăm, đó chính là nơi tiếp đón
linh hồn của những vị anh hùng trở về...

Diêu Nguyên cũng cảm nhận đôi mắt mình cay cay, Ưng à, một người

đàn ông không bao giờ chết như anh, lại chết rồi sao?

Đời người vô thường, nói không chừng tiếp theo đây người ra đi sẽ là

ta, nhưng mà...

Người anh em, nếu có kiếp sau, chúng ta sẽ lại kề vai sát cánh chiến

đấu cùng nhau!

Chính trong lúc này, đột nhiên Diêu Nguyên cảm thấy linh hồn của

mình có chút khác thường, anh vội vàng dùng kỹ năng của kẻ truyền đạt
thâm nhập vào trong linh hồn của mình thăm dò khắp nơi, kết quả là không
nhìn thì không biết, nhưng vừa nhìn thì hết cả hồn, không biết từ lúc nào,
trong linh hồn anh đã có thêm mười mấy quả cầu lửa yếu ớt, những quả cầu
lửa này vô cùng chập chờn, tựa như những ngọn nến sắp tàn trong gió,
nhưng may mắn nhờ ánh sáng từ hằng tinh khổng lồ trong linh hồn Diêu
Nguyên soi sáng cho chúng nên chúng dần dần hồi phục, trong đó có một
quả cầu lửa mang lại cho Diêu Nguyên một cảm giác thân thuộc lạ thường,
đó chính là một sự kiêu ngạo, một sự yếu đuối, là một cảm giác thân thuộc
khó lòng hình dung...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.