ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 329

Diêu Nguyên thấy vậy thì hơi cau mày, nói:

-Trương Hằng, thôi đi. Ngươi không quen với việc hút thuốc thì bỏ đi,

không cần miễn cưỡng bắt chước theo Morrison đâu.

Trương Hằng vừa cầm điếu xì gà vừa hơi run run trả lời:

-Ta biết, thật ra ta chỉ quen với vị của thuốc phiện hay thuốc lắc thôi,

bất quá ta vẫn chưa từng hưởng thụ qua hương vị của xì gà nên mới nhân
cơ hội này trải nghiệm, nếu không thì e rằng sau này không còn cơ hội nữa.

Diêu Nguyên thở dài, hơi vỗ vỗ vai của hắn, đồng thời im lặng không

nói gì.

Morrison đứng bên cạnh thì khẽ cười lạnh, nói:

-Ngươi có thảm bằng ta không, ngươi dù gì cũng là sĩ quan cấp úy thì

phải chấp nhận nguy hiểm trong lúc làm nhiệm vụ chứ. Ta nha, chỉ bất quá
làm sai có chút xíu thôi nhưng không ngờ lại bị ép làm việc này…Về phần
ngài thì sao? Thiếu tá đại nhân, ngài là ông vua không ngai, là nhà độc tài
của phi thuyền Hi Vọng này. Sao ngài lại chịu chết cùng chúng ta vậy?

-Ta chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ của mình thôi.

Diêu Nguyên không nhìn về Trương Hằng hay Morrison, chỉ hơi ngửa

đầu lên trên lẩm bẩm:

-Cả đời người thường mang theo rất nhiều gánh nặng, chỉ có những

người hèn nhát mới chọn cái chết để chối bỏ gánh nặng…nó đôi khi là
trách nhiệm, là nghĩa vụ mà chúng ta phải gánh vác, không thể nói bỏ là bỏ
xuống được…

Morrison khinh thường, cao giọng cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.