ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 333

Cú vỗ vai của Diêu Nguyên làm cho Trương Hằng chấn động, một sức

mạnh từ bả vai truyền khắp thân thể hắn khiến cho hắn bất chợt ngừng run
rẩy, trong lòng bỗng tràn ngập cảm giác ấm áp, cùng với kiên cường khó
mà hình dung được.

-Tốt lắm, bây giờ là 5h chiều theo múi giờ trên Địa Cầu, đi thôi, đã

đến giờ xuất phát rồi!

Trong lúc nói chuyện thì Diêu Nguyên đã khép nón bảo hộ lại, sau đó

đi thẳng về cửa chính của tàu con thoi. Còn hai người Trương Hằng và
Morrison thì theo sát bên cạnh, cả ba người đều lục tục đi trong tàu con
thoi.

Lúc trước, sau khi Diêu Nguyên trải qua sự thảo luận cùng các nhà

khoa học, cùng với mấy thành viên trong tiểu đội Hắc Tinh thì đã quyết
định thi hành nhiệm vụ cuối này.

Nhiệm vụ có tên: được ăn cả, ngã về không!

Toàn bộ ba lò phản ứng hạt nhân trên phi thuyền toàn bộ đều được

khởi động, làm cho lượng năng lượng trên phi thuyền đạt tới mức chờ cao
nhất, chỉ có như thế thì hệ thống phản trọng lực của phi thuyền Hi Vọng
mới có thể giúp phi thuyền bay lên không.

Nhưng bởi vì trọng lực nên thời gian cần thuyết để đạt tới độ cao 5 km

cũng mất nửa giờ, và trong lúc đó thì đám thực vật dưới đáy của phi thuyền
đã có thể dư sức hút sạch năng lượng trên tàu…Toàn lực cung ứng cùng với
bị động hấp thụ, đó chính là hai khái niệm khác nhau hoàn toàn.

Theo sự gia tăng của năng lượng thì lượng năng lượng hấp thu được

của đám thực vật cũng sẽ tăng lên. Lúc đó, phi thuyền Hi Vọng bay lên thì
đám thực vật có thể sẽ bị xé đứt, hoặc là kéo dài ra. Nếu như năng lượng đủ
lớn rất có thể sẽ kéo ra được bản thể của nó, và khi đó, chính là thời điểm
phóng tàu con thoi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.