ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 500

không có khoang chứa thiên thạch, chỉ có một cánh tay máy để giữ thiên
thạch. Cách điều khiển cũng khá đơn giản, người điều khiển chỉ cần lái nó
đến gần vòng đai thiên thạch, chọn các mẩu thiên thạch nhỏ có diện tích từ
5-10 mét vuông, dùng cánh tay máy cầm lấy rồi bay về, thế là xong…

Diêu Nguyên cẩn thận đọc kỹ phương án thiết kế đó, phi thuyền khai

thác này quả thật rất nhỏ, vách khoang cũng khá mỏng manh, hoàn toàn
không thể so với tàu con thoi. Trang bị bên trong vô cùng đơn sơ, một thiết
bị liên lạc đơn giản, một động cơ và một hệ thống duy trì sự sống cho 2-3
người. Hoàn toàn không có hệ thống phản trọng lực, không có hệ thống liên
lạc tiên tiến,….nói cách khác, thay vì nói phi thuyền này là phi thuyền vũ
trụ, không bằng nói nó là một chiếc xe hơi kín mít thì đúng hơn. Một chiếc
xe có hệ thống điều khiển qua lại thêm vào hệ thống duy trì sự sống bên
trong. Chỉ thế, không có gì khác biệt nữa.

Bất quá, loại phi thuyền cỡ nhỏ này tiêu hao nguyên liệu rất ít, gần

như không đáng kể, do không phải dùng công nghệ cao nào chế tạo. Theo
như sự tính toán của Ba Lệ, nếu lò luyện kim, phòng linh kiện, phòng lắp
ráp và các kỹ sư, công nhân trên phi thuyền Hi Vọng toàn lực chế tạo, mỗi
ngày có thể ra lò 5-7 chiếc tàu loại này. Hơn nữa, thời gian càng dài thì sẽ
càng thuần thục, lúc đó 10 chiếc một ngày cũng không phải không thể.

-Nếu như cái này được tiến hành thì…

Diêu Nguyên nghĩ là làm. Mười mấy phút sau, hắn đã đứng trong một

phòng thí nghiệm, bên cạnh là Ba Lệ đang bận bịu tính toán.

Vẫn là khuôn mặt thanh tú mỹ lệ đó, nhưng trang phục thì không

tương xứng tí nào. Đầu tóc, quần áo hơi lộn xộn và rối bời. Khi Diêu
Nguyên hỏi về phương án trong bản báo cáo, Ba Lệ chỉ buông một tiếng:

-Nổ.

-Nổ? Là sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.