ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 580

Cô bé còn mang theo một cây đàn tranh, dưới sự giúp đỡ của người

dẫn chương trình, cô đặt chiếc đàn lên bàn rồi ngồi trên ghế, bắt đầu tấu lên
giai điệu mở đầu kỳ ảo, dưới sự trợ giúp của loa, âm thanh này lan tỏa khắp
hội trường.

-Màu lam thân thương tựa như ánh minh châu, nó là cố hương, là quê

nhà của chúng ta, ấm áp tựa như vòng tay mẹ hiền…

Những người con xa quê, tha hương nơi vũ trụ rộng lớn, đen tối không

thấy điểm dừng…

Nhưng chúng ta không hề tuyệt vọng, cũng không nản chí. Chúng ta

vẫn mang trên người dũng khí, hi vọng về tương lai…

Tương lai a, vẫn luôn trong tay mọi người, trong tinh không mênh

mông này, chúng ta chắc chắn sẽ tìm được quê nhà mới, nơi đó màu sắc rực
rỡ như ngọc, nơi đó, màu lam thân thương…

Hiển nhiên, đó không phải là nhạc trẻ, cũng không phải nhạc cổ

truyền. Có thể, đó là bài hát do cô bé tự sáng tác, vô luận là giai điệu hay
lời ca đều hơi trúc trắc, thậm chí có vài chỗ còn không lưu loát, nhưng mà
cảm giác thật kỳ quái…

Ai ai cũng thế, hễ sau khi nghe được ca khúc thì đều cảm nhận được

sự thống khổ, đau đớn khi phải tha hương cầu thực, cảm giác kinh khủng
cùng tuyệt vọng khi lang thang trong vũ trụ, rồi cảm giác sung sướng hạnh
phúc khi tìm được vành đai thiên thạch, sự tin tưởng vào tương lai!

Cảm giác này thật sự rất khó hình dung, khi nghe xong ca khúc kỳ ảo

này, mọi người đều như lâm vào ảo giác, mà ảo giác này lại bắt nguồn từ
tâm linh của cô bé kia.

Nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều mù mờ về chuyện vừa

xảy ra. Bên dưới, Diêu Nguyên, Trương Hằng, Morrison, Lưu Bạch, Ưng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.