ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 983

Vương Quang Chính nhìn đồng hồ trên tay, hiện giờ đã trôi qua gần 20

phút. Nói cách khác, chỉ còn 10 phút ngắn ngủi trước khi đến giới hạn.
Thời gian tìm mật mã đã mất 5 phút, như vậy trong 5 phút còn lại phải đặt
quả bom khinh khí lên tàu, lái nó đến gần mảnh vỡ chiến hạm, kích hoạt
nó...Cả một quá trình như vậy. Thời gian không đủ a!

Cùng lúc đó, bên dưới máy tính chủ, toàn thân chiếc đĩa bay tỏa ra ánh

sáng trắng nhu hòa, vô số dòng điện lưu chuyển không ngừng, thông qua
các sợi cáp từ khắp nơi hội tụ về bên trong đĩa bay..

Cùng lúc đó, robot ngoài hành tinh đang tiến hành xâm nhập máy tính

chủ. Ngay lập tức, một đoạn dữ liệu hiện ra bên trong đĩa bay, và một đoạn
dữ liệu khác được nạp vào trong robot. Nhưng con robot này không có biểu
hiện gì khác thường, chuyên tâm xâm nhập vào máy tính chủ tìm mật mã.

Cứ thế, thời gian trôi qua lặng lẽ. Mọi người đều lo lắng về tương lai,

nhưng chỉ có thể bất lực chờ đợi. Cảm giác ấy thật khó chịu, mỗi giây trôi
qua, chỉ một tiếng động nhỏ cũng khiến tim mọi người giật thót. Có người
bắt đầu thở dốc.

Rốt cuộc, chưa tới 5 phút đồng hồ, chỉ qua 4 phút một chút, màn hình

trên ngực robot chợt lóe sáng, hiện ra mấy dòng chữ. Một nhân viên nghiên
cứu bên cạnh Ba Lệ lập tức lấy giấy bút ra ghi lại. Đợi hắn ghi chép xong,
Vương Quang Chính vội vàng cầm lấy tờ giấy, nói:

-Đi, lập tới chạy tới bãi phóng. Các nhân viên khác hẳn đã vận chuyển

bom khinh khí tới đó, chuẩn bị xong xuôi rồi. Chỉ cần mang theo mật mã
đến, chúng ta có thể khởi hành ngay!

Một đường vô sự, không có gì ngăn chặn, nhưng khi mọi người đi tới

bãi phóng, tiếp đó là một sự im lặng nặng nề.

Bởi vì, thiết bị kích hoạt bom khinh khí cũng sử dụng thiết bị điện tử.

Cho nên, buộc phải kích hoạt bằng tay. Nhưng như thế, khi bom nổ, trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.