ĐẠI XÀ VƯƠNG, THỈNH BÒ ĐI - Trang 150

Mấy trăm con đom đóm bay trong bụi cỏ lau khiến cho một vùng bí ẩn

trở nên hết sức mê người, Miên Miên hít sau một hơi, ngã lăn ra đất thành
một chữ Đại thật lớn, Miên Miên chậm rãi mở mắt, chỗ này thật tuyệt a,
không có đèn đuốc chiếu rọi nên những vì sao trên kia phi thường sáng
chói.

Miên Miên vui vẻ không thôi, nơi đây thật sự khiến nàng cảm nhận được

khí tức của con người, theo tâm tình đang dâng lên cao, nàng nhẹ nhắm mắt
không khỏi cất lên tiếng hát nhỏ: “Rừng trúc phảng phất trong gió đêm,
bóng trăng kéo dài nhân ảnh, đom đóm bay lên, nhảy múa khắp triền đồi,
như dài ngân hà rực rỡ sắc màu, gió khắp nơi nơi hòa nhịp xướng ca, thần
thoại về vì sao Chức nữ phía trời xa, nước chảy về nơi xa như bốn mùa
phải biến hóa, hạnh phúc lại ngập tràn, con người vĩnh viễn không đơn độc,
hóa mình trong bóng cây anh đào, mùa xuân chậm rãi đến gần, gieo xuống
thanh xuân một đời, tình yêu như đóa anh đào, nghe thấy tiếng lòng mình
run rẩy, vụng trộm luyến tiếc, đó chính là yêu…”

Thanh âm nàng tự nhiên động lòng người từ bụi cỏ lau vang lên, thanh

âm ngọt ngào đẹp đẽ khiến người nghe phi thường thoải mái, những con
đom đóm trong tiếng ca của nàng không tự giác thắp lên ngọn đèn tựa hồ
cũng rất muốn nhảy theo, đom đóm ngày càng nhiều… chỉ là lúc này đây
Miên Miên quá mức nhập tâm hát nên không phát hiện từ phía xa đang có
người đến gần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.