ĐẠI XÀ VƯƠNG, THỈNH BÒ ĐI - Trang 628

cả đứng cũng trở thành một việc khó khăn.

Nữ hoàng thấy hắn như vậy nhịn lại ý cười hỏi: “Tiểu bằng hữu, cha

ngươi đâu rồi? Ngươi có phải hay không cũng muốn gặp mẹ cùng với ca ca
người? Hay là cha ngươi lại bỏ rơi ngươi nữa rồi?” tuy trên người đứa bé
này có mùi giống Dạ Mị nhưng là việc này cũng chỉ có thể nói hắn là con
của Dạ Mị mà thôi.

“Tiểu Thất, ngươi thay đổi rất nhiều!” Dạ Mị sau một hồi cố gắng cuối

cùng quyết định trực tiếp ngồi xuống nền đại điện đưa mắt nhìn Nữ hoàng
nói. Dạ Mị nhìn nàng ta mắt một màu đỏ huyết mà quần áo trên người đỏ
so với lửa cũng không sai biệt lắm, vẻ mặt âm lãnh so với ấn tượng của hắn
về nàng năm xưa quả thật rất khác.

Nữ hoàng giật mình, Tiểu Thất? Hắn lại gọi nàng là Tiểu Thất? Nàng

nhớ rất kỹ tên này vài năm trước nàng chỉ nói cho một người mà thôi. Năm
đó nàng bảo hắn nàng tên là Tiểu Thất, nàng có một muội muội là Tiểu
Tịch, gộp lại chính là đêm Thất tịch, nàng cũng nói là vì thân phận của
nàng mà trước giờ chưa có ai gọi tên nàng, nàng đã yêu cầu hắn gọi nàng là
Tiểu Thất…

Những lời nói ngày đó vang lên tai nàng tuy nhiên chuyện này cũng đã

qua rất nhiều năm rồi. Nữ hoàng trấn tĩnh nhìn tiểu hài nhi ngồi trên đại
điện đột ngột cười lớn, thoải mái mà lại bất đắc dĩ vô cùng: “Dạ Mị nha Dạ
Mị, ngươi cũng có ngày hôm nay sao? Nguyên lai tưởng rằng chỉ mình ta
thống khổ, không ngờ ngươi cũng không khá hơn mà!”

“Ngươi làm sao?” Dạ Mị có chút không hiểu ý nàng, cái gì gọi là không

khá hơn nàng chứ?

“Không biết sao? Vậy ta nói cho ngươi biết, ta sau khi bị ngươi cự tuyệt

đã luyện thành ma công, ngày thường ta cũng mang hình dáng của tiểu hài
tử năm tuổi. Những chuyện này không phải đều là do ngươi ban cho ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.