ĐẠI XÀ VƯƠNG, THỈNH BÒ ĐI - Trang 642

“Ngự y nói là thân thể nương nương suy yếu, chỉ cần nghỉ ngơi tẩm bổ

hai ngày là được!”

Dạ Phong hờ hững gật đầu, còn việc tại sao lại hôn mê thì phải đợi nàng

ta tỉnh lại mới biết được rồi!

“Bệ hạ…” Lôi Ảnh nhìn Dạ Phong có chút e ngại không biết nên nói hay

không?

“Có việc gì?” Dạ Phong khỏi nhíu mày hỏi, trong ấn tượng của hắn thì

Lôi Ảnh không phải là dạng người hay ngần ngại như vậy, chắc chắn phải
là chuyện rất khó giải quyết với khiến hắn có bộ dáng này.

“Bệ hạ, thuộc hạ tuy không tìm thấy tung tích của bọn hắn nhưng là có

tìm thấy một người!” Lôi Ảnh nói rồi ra hiệu cho thị vệ dẫn người vào.

Thời điểm nhìn người được đám thị vệ đỡ vào trong đại điện mà không

kìm nén được sự khó chịu trong người, đúng vậy, bà ta vẫn chưa chết!

“Hoàng nhi…” Thái hậu chứng kiến Dạ Phong ngồi trên bảo tọa mà

không khỏi run rẩy, không phải vì bà ta sợ hãi mà là bà ta cảm thấy thật có
lỗi vì ngày xưa đã đối xử với hắn quá hà khắc.

“Ngươi như thế nào vẫn chưa chết?” Dạ Phong lạnh giọng hỏi.

Thái hậu cảm thấy toàn thân bủn rủn, bà ta không nghĩ tới mình vừa tìm

được đường sống trở về thì câu đầu tiên nhi tử hỏi bà lại không phải là
“Người sao rồi, có khỏe không?” mà lại là “Ngươi như thế nào vẫn chưa
chết?”, vẫn chưa chết? Hắn thật sự mong bà chết đến vậy sao?

“Như thế nào? Ngươi tới là muốn gặp con trai ngoan của ngươi sao?

Đáng tiếc, con trai ngoan của ngươi đã đi rồi, chỉ sợ là hắn sẽ không bao
giờ có thể tận hiếu với ngươi được nữa, bởi vì cho dù hắn không có chết thì
hắn cũng đã biết ngươi chính là kẻ độc chết mẫu thân hắn, trộm hắn làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.