ĐẠI XÀ VƯƠNG, THỈNH BÒ ĐI - Trang 688

ngươi cũng thấy, dân chúng khắp nơi oán hận… hắn đã nhập mà rồi…”
Miên Miên nói đến đây nội tâm khó chịu không thôi.

Hắn nhập ma rồi, Dạ Phong, đến tột cùng là ngươi có bao nhiêu cừu hận

với quá khứ đây?

“Cũng bởi vì hắn đã nhập mà nên mỗi ngày phải dùng máu nữ nhân để

duy trì công lực, ta không thể để cho nàng vào cung được, vạn nhất xảy ra
chuyện gì ngoài ý muốn thì chúng ta phải làm thế nào?” đôi mắt thâm thúy
của Dạ Mị ngoại trừ lo lắng thì không còn gì khác nữa.

Trên đường trở về, hắn nghe thấy dân chúng đồn rằng Dạ Phong đã

không còn tử nhãn nữa mà đã biến thành màu hồng liền biết ma tính của Dạ
Phong càng lúc càng nặng rồi, hơn nữa trong nội cung thường xuyên có
cung nữ bị lấy máu, hắn làm sao có thể yên tâm cho nàng vào đó đây?

Miên Miên nghe vậy khẽ mỉm cười: “Cho dù hắn thành ma rồi thì ta vẫn

tin tưởng, bản tính hắn không xấu!” Người khác có thể không hiểu Dạ
Phong nhưng mà năm năm qua hắn đối với nàng như thế nào thì nàng rất
rõ, hắn chính là thật tâm che chở cho nàng, cho nên nàng tin tưởng, bản
chất hắn chính là thiện lương đấy, hắn chỉ bị cừu hận che lấp thôi.

“Lo lắng vẫn là lo lắng, hắn đã không còn là Dạ Phong trước kia nữa rồi,

dù chúng ta muốn giúp hắn thì ta cũng không thể để nàng đi mạo hiểm
được!” Dạ Mị không hề che dấu lo lắng nhìn vào mắt Miên Miên.

“Mị, chúng ta lúc này không thể sợ hãi cũng không thể ích kỷ được, đây

chính là do chúng ta thiếu nợ hắn!” Miên Miên kiên định nhìn Dạ Mị nói.

Dạ Mị có chút sửng sốt nhìn nàng nói: “Đúng vậy, chúng ta không thể

ích kỷ nhưng là ta vẫn muốn có thể ích kỷ một chút!” Dạ Mị nói rồi quay
người đi tới cạnh bờ hồ, nhìn mặt nước không ngừng lay động tạo thành
những quầng sáng mê người phản chiếu cảnh vật trên bờ, lúc thì lan rộng,
lúc thu hẹp, giống như tâm trạng hắn lúc này vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.