ĐẠI XÀ VƯƠNG, THỈNH BÒ ĐI - Trang 98

đầu lại đã thấy Dạ Mị tựa như tia chớp xuất hiện ở trước mặt nàng, quỷ a,
nàng bị tốc độ của hắn dọa lùi về phía sau, thời điểm nàng cho rằng mình
sẽ ngã xuống đất thì eo đột nhiên bị người ta dùng lực ôm vào, theo quán
tình nàng vội đưa hai tay ôm lấy cổ hắn.

Thời gian như ngừng lại, nàng xấu hổ ôm cổ Dạ Mị, mà lúc này hắn

cũng đang ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, đôi mắt như đá quí lóe ra
một ánh sáng mê người, khóe môi nhếch lên một nụ cười gian tà.

Chỉ tiếc rằng sự hoàn mỹ của hắn cũng chỉ có thể khiến nàng ngây người

trong chốc lát, nàng giật mình buông cánh tay đang cổ hắn, mãnh liệt dùng
sức giãy giụa đẩy ra, hành động này dĩ nhiên dẫn đến việc nàng mông nàng
đã tiếp đất rất chi là thân mật.

"Ai ui…, mông của ta…” nàng xoa xoa mông khẽ kêu lên.

Đứng bên cạnh, sắc mặt Dạ Mị lúc này phi thường khó coi, chậm bước

đi đến ngồi xổm trước mặt nàng, một bàn tay nâng cằm nằng lên lạnh lùng
hỏi: “Ngươi như vậy là đang sợ ta?”

Ách… Miên Miên sợ hãi nuốt nước miếng, khóe miệng run run, miễn

cưỡng ép bản thân bình tĩnh cười nói: “Không có, ta mới không có sợ…”

“Thật? vậy ngươi vì sao phải đẩy ta ra?” Dạ Mị nhìn chằm chằm nàng,

đôi mắt như cũ không hề có chút tình cảm.

"Nô tỳ..." Nàng cúi đầu cố gắng tìm lý do giải thích, nhưng là tìm không

ra a….

"Nhìn trẫm…" hắn lần nữa nâng cằm nàng bức nàng nhìn thẳng mình.

"Nô tỳ... Nô tỳ là sợ chính mình quá nặng, không dám để bệ hạ tốn sức.

Bệ hạ đường đường là thiên tử cao cao tại thượng, nô tỳ sao dám!" Nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.