ĐẠI XÀ VƯƠNG, THỈNH BÒ ĐI - Trang 99

xong chính nàng cũng phải tự mắng mình đần, lý do nào không lấy lại lấy
lý do ngu ngốc này.

Điều nàng không ngờ là Dạ Mị nghe xong không hề giận dữ mà còn cười

cười đỡ nàng dậy nói: “Giúp trẫm cởi áo!”

Ngây ngốc một hồi lâu nàng nhanh chóng đứng dậy, nội tâm không khỏi

tự vấn, chẳng lẽ trình độ nói dối của nàng tăng lên rồi sao? Nàng đau lòng
trong phút chốc rồi lại sung sướng cười, thật tốt, nói dối vậy cũng có thể
qua ải, xem ra chỉ số IQ của mãng xà không có cao bằng nàng nha.

Chỉ tiếc chỉ số IQ của nàng cũng không thể giúp nàng trách được một

trận đỏ mặt tía tai khi nhìn về phía Dạ Mị: “Bệ…bệ hạ….”, Miên Miên
giọng yếu ớt cầu xin.

"Hửm?" Hắn hé mắt nhìn thoáng qua gương mặt cầu xin của nàng nhưng

thủy chung vẫn không động.

"Bệ hạ... người… cái này... áo này ta sẽ không cởi a..." Thanh âm nàng

mang theo rung động, hiển nhiên là bị màn thoát y tắm rửa này của hắn dọa
cho sốt ruột không thôi. Thà hắn hung hăng mắng chửi thì may ra mạng
này của nàng còn có thể giữ lại, nhưng là hắn vẫn như cũ không nói một
câu dọa nàng sợ tới mức ruột gan cũng sắp trào lên họng rồi…

"Sẽ không cởi?" Dạ Mị híp mắt nhìn về phía nàng không chút biểu tình

hỏi.

Miên Miên cắn chặt răng yếu ớt gật đầu.

Dạ Mị nghe vậy nâng cằm nàng tựa phi tựa tiếu nói: "Tử Tinh cung cũng

không phải dưỡng phế vật, phàm là hạ nhân làm việc không tốt đều phải bị
trừng phạt, ngươi xem...", nói rồi chỉ vào chiếc bàn bên cạnh bồn tắm: "Chỗ
đó đốt đàn hương" nói xong liền khẽ vung tay, nắp đàn hương khẽ rơi
xuống trên mặt bàn, lộ ra một nén hương cháy dở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.