ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1291

chi nhánh Điển Thị của họ cùng lắm là cấp trung của Hoa Hàng, Tổng
Giám đốc cũng không3có ở đây. Nếu không phải Hòa Mộc cũng ở Điển
Thị, Hoa Hàng sẽ không phải một Tổng Giám đốc danh tiếng đến tiếp đón.
Chuyện cấp trên đã áp xuống, với thân phận thấp cổ bé họng như cô thì
cũng chẳng làm được gì. Phó Khánh Nhi tức tối ném hành lý vào tường nhà
rồi về công ty tìm Hạ Vũ ăn cơm. Ngoài chuyện ôm một bụng tức, cô biết
cũng không có kết quả gì: “Có phải là con trai quan chức ngoại giao gì đâu!
Tưởng mình là thái tử của Hoa Hàng chắc!“.

Hạ Vũ vừa ăn mì, vừa gắp một đũa cải trắng xào giấm, lại vừa an ủi

Phó tỉ: “Đừng để trong lòng nữa. Nói không chừng qua mấy ngày nữa, cậu
ta chẳng còn tâm trạng nào đối phó em nữa đâu.” “Cậu thấy bọn họ bây giờ
giống kiểu không có tâm trạng lắm à?”

“Em sẽ thành thật chút, giả vờ đáng thương thêm mấy ngày nữa.” Để

cậu ta xả giận thì từ từ cậu cũng cảm thấy vô vị thôi.

“Chị cậu nói thế nào?” Miệng Hạ Vũ toàn là thức ăn, giống như cậu

đang muốn ăn bù cho bữa sáng chưa ăn gì của mình: “Em chưa nói gì cả.
Chị cũng đừng nói gì. Tránh làm chị em lo lắng.” Hiển nhiên là cậu không
nói. Phó Khánh Nhi thất vọng lườm cậu rồi đột nhiên nghĩ đến: “Không
phải cậu có người bạn học ở Thúc thị...” Hạ Vũ đừng đùa: “Bọn em chỉ là
bạn học, bàn chuyện việc làm cũng không hay lắm”

Phó Khánh Nhi vội vã: “Có gì mà không hay. Nếu cậu ta giúp cậu nói

vài lời...”

“Mì sắp nở hết rồi, chị, mau ăn đi.” Thấy vậy, Phó Khánh Nhi ngạc

nhiên nhìn cậu. Thấy cậu có vẻ không muốn nói nhiều, theo bản năng, cô
nghĩ ngay đến những lời đồn đại kia, cảm thấy cũng nên giữ khoảng cách
với vị Thúc thiếu gia kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.