ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1293

lại vô cùng căng thẳng, thậm chí mấy hôm nay, Phó Khánh Nhi khó có cơ
hội đi tìm Hạ Vũ. Bộ phận Tiếp viên hàng không luôn phải sẵn sàng đợi
lệnh khẩn cấp, nhân viên sau khi xuống máy bay đều phải được tập huấn
một lần.

Phó Khánh Nhi không xa lạ gì với những áp lực nặng nề thể này. Bao

nhiêu năm nay, tình huống như thế này cô đã gặp phải ba lần, lần nào cũng
đều là đón tiếp cùng một người. Lần này chắc cũng không ngoại lệ.

Bình thường, vị tiên sinh này xuất hành rất khiêm tốn, có khi anh ta đã

lên máy bay rồi cấp trên mới nhận được tin, muốn làm gì thì cũng phải đợi
máy bay hạ cánh mới sắp xếp lối ra cho khách VIP để anh ta nhanh chóng
thông quan.

Lần này chắc Tổng Giám đốc Hoàng đã biết được lịch trình nên mới

bày binh bố trận thế này. Trái lại Phố Khánh Nhi lại cảm thấy ngài Hà
không xem trọng những chuyện này. Chỉ cần không ai làm sai thì anh ta
cũng sẽ không gây khó dễ gì. Không biết Tổng Giám đốc Hoàng luôn tinh
tường này làm sao thế? Gặp phải ngài Hà là ông ta rất dễ bị quá khích,
không giống như lúc ông ta dẹp loạn khi Hoa Hàng gặp phải tai họa lớn
nhất. Cứ mỗi khi gặp ngài Hà, ông ta cứ như con chó ôm chân chủ khiến
người ta không thể nào kính trọng nối.

Mặc dù nghĩ vậy nhưng Phó Khánh Nhi vẫn rất kính trọng Tổng Giám

đốc Hoàng. Tuổi tác của ông ta đã hơn năm mươi, gần sáu mươi nhưng vẫn
có thể sắp xếp mọi chuyện êm đẹp, sự nghiệp càng được kéo dài, hơn nữa
những người đó cũng đáng để Tổng Giám đốc Hoàng tiếp đón như thế.

Nhìn thấy Lâm Vân Huyện “chạy nhảy lăng xăng” nỗ lực thực hiện

các động tác tiếp đón, Phó Khánh Nhi chỉ cảm thấy buồn cười, có điều
không thể không nói nếu những kẻ nhãi nhép này mà thật sự gặp được ngài
Hà một lần thì mọi cố gắng đều đáng giá. Nhưng Tổng Giám đốc Hoàng có
mạo hiểm để một người mới trong chuyến bay của ngài Hà không? Theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.