ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1323

chịu uất ức đúng không?” Hạ Vũ xoa xoa đầu cháu gái: “Mẹ, mẹ sau này
đừng nói mấy thứ không hay trước mặt trẻ con nữa. Con bé sẽ học theo
đấy.”

Bà Hạ nghe vậy lập tức nổi nóng: “Học cái gì? Con nói cái gì? Chị

con không ra gì thì về tìm mẹ giúp đỡ, con cũng đủ lông đủ cánh rồi đúng
không? Mẹ dạy cái gì? Người ta đánh con mình, mình không thể đánh lại,
cũng không thể chửi vài câu sao? Chỉ biết nói mẹ, sao các con không hỏi
đứa nhỏ đi học chịu bao nhiêu là thiệt thòi hả?

Đáng! Bọn chúng hư, bọn chúng bị mắng là đáng đời! Mẹ dạy Thượng

Thượng như thế nào? Ai nói chúng ta dạy con không thành người hả?
Thượng Thượng mắng con, nói chuyện thô tục thì các con ai nấy cũng nói
mẹ không tốt, bắt mẹ phải nhìn Thượng Thượng chịu thiệt à? Thượng
Thượng bị người ta ức hiếp, các con ai nấy cũng vui đúng không!”

Con trai con gái đều muốn đem con bé đi khỏi chỗ bà, chính là không

muốn để bà nuôi, sao bà có thể nuôi cô bé hư được. Bà hận không thể móc
tim gan ra cho con cái xem, trong mắt con gái bà nuôi cháu gái thành ra hư
hỏng: “Sao số tôi khổ thế này? Là một phế nhân không thể trút giận cho
con bé, không được đánh người khác không được chửi người khác, trợ mắt
nhìn con bé chịu thiệt! Các người thật sự là cha ruột mẹ ruột cậu ruột sao
lại đối xử Thượng Thượng của tôi như vậy, ai cũng muốn con bé có tính
cách nhịn nhục! Tôi làm cái gì cũng sai mà...”

“Bà ngoại đừng khóc...”

Hạ Vũ không muốn ở trước Thượng Thượng gây với mẹ nhưng kiên

định trong lòng, quay người đi vẫn không quên dặn dò: “Tranh thủ thời
gian thay quần áo, đừng để Thượng Thượng bị lạnh.” Bà Hạ nghe được cửa
phòng mở, lập tức ngừng khóc, tranh thủ mặc quần áo cho con bé: “Nào,
đừng nghe lời cậu con nói. Sau này đến trường mới rồi thì không được để
chịu thiệt thòi, nếu có ai ức hiếp con thì con phải gọi ba đến báo thù cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.