ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1472

“Làm gì có chuyện thoải mái như anh nói vậy, năm đó anh vừa đi tôi

liền hối hận rồi, cứ khóc ầm ĩ đòi đi tìm anh...” “Cũng may là anh chạy
nhanh, nếu không đã bị tôi bám lấy rồi...” Cô vẫn hời hợt nói ra một7vấn đề
nghiêm trọng như vậy, anh căn bản không có cách nào tìm ra được nội
dung quan trọng từ trong những từ ngữ hời hợt của cô, cũng giống như anh
hết lần này đến lần khác dửng dưng yêu cô, còn cô thì chớp mắt đã chọn
người khác

Anh tại sao lại có thể nghĩ như vậy, năm đó tại sao anh không tiếp tục

truy hỏi, anh tại sao lại tự cho mình là đúng, cho rằng anh nghĩ sao thì
chính là như vậy.

Còn có những cuộc điện thoại mà anh không nhận được, cô mang theo

tia hi vọng tìm anh, nhưng anh đã làm gì...

Anh lúc đó không nuốt trôi cơn tức giận nên ra nước ngoài đàm phán

kinh doanh, xong cũng không quay lại...

Hà Mộc An cười lạnh, cơn giận dữ trong lòng9anh năm đó thật là

quan trọng!

Hạ Tiểu Ngư tuyệt vọng đập cửa, cô rất sợ, người bên cạnh này là điên

rồi! Điện thoại của cô bị bóp đến biến dạng! Cô không muốn ở lại đây! Cô
muốn rời khỏi! Trước đó cô còn cho rằng mình có quyền, bây giờ giống
như sắp chết trong quan tài đến nơi! Một cái văn phòng rộng lớn đến mức
có thể chứa được nằm sáu chiếc quan tài, xung quanh lạnh đến mức giống
như không có sự sống! Cô không muốn ở lại đây! Cô muốn về nhà...

Cô đã đi tìm anh, có thể đã rất nghiêm túc đi tìm anh, cô lúc đó có

phải là đã rất sợ hãi, có phải là vô cùng muốn tìm một người để bàn bạc, cô
mang theo tâm trạng như thế5nào tìm anh, như đây là tia hi vọng cuối cùng,
nhưng cái tia hi vọng đó không biết đã trốn ở nơi nào rồi..

Sắc mặt Hà Mộc An đột nhiên trở nên nghiêm trọng..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.