ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 178

xoay người Hạ Diệu Diệu ngồi lên số pha, nhìn chằm chằm cô bằng ánh
mắt như thiêu đốt như thể muốn nuốt gọn cô: “Diệu Diệu em đừng có hối
hận...”

Hạ Diệu Diệu chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển, chưa kịp hoàn hồn

lại.

Hà An bá đạo cúi xuống hôn cô... “Ưm...” Áo ngủ dường như không

hề che đậy bị công thành đoạt đất. Trên bàn trà, một chiếc lá cây văn trúc
mảnh dẻ khẽ rơi xuống, chao liệng rồi rơi vào trong ly cà phê nóng bốc hơi
nghi ngút. Bỗng nhiên một trận dao động kịch liệt, cành lá xanh biếc
nhuốm màu xám tro không chịu đựng được lắc lư. Chất lỏng màu xám đang
chảy vào lá cây mềm mại, chiếc lá nhỏ điên cuồng giãy giụa, cuối cùng vẫn
bị một cơn sóng mạnh mẽ không dễ phản kháng đánh bại, dần dần chìm
xuống, chìm vào những gợn sóng dưới biển sâu đang không ngừng dao
động. Hạ Diệu Diệu thực sự rất muốn xé nát Hà An!

Xé nát anh!

Bóp chết anh!

Giết chết anh!

Đá chết anh!

Giữa đêm khuya vắng, gió mát phất phơ, sự nhiệt tình của Hà An vẫn

không hề giảm đi, khoan khoái vừa đủ, còn đẹp đẽ hơn so với tưởng tượng,
còn khiến anh khó lòng khống chế được lòng tham mà càng muốn đắm
chìm vào trong đó hơn bất kỳ lần rung động nào.

Trong lòng Hạ Diệu Diệu đã thấy hối hận, hối hận vì hành động lúc

trước. Chuyện xảy ra hoàn toàn khác so với cảnh tượng nam sinh dụ dỗ như
cô tưởng tượng. Hạ Diệu Diệu gặp sự cố không đáng có rất muốn nói lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.