ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 190

chọn lựa vị trí thích hợp nhất, rồi cẩn thận tỉ mỉ giúp cô kẹp những sợi tóc
tơ lại. Hạ Diệu Diệu lấy tay sờ lên đầu, rồi lập tức cúi gằm xuống, giấu đi
khuôn mặt đỏ bừng thẹn thùng, ăn với tốc độ nữ tính hơn nhiều so với lúc
nãy.

Ba cô gái cứ thể cười đùa rộn rã trên đường đi đến thư viện, Khổng

Đồng Đồng vừa xô vào người Hạ Diệu Diệu vừa cười trêu chọc: “Ngọt đến
chết đi được đúng hem?”

Rồi lại tiếp tục bắt chước điệu bộ của Hạ An lặp lại thêm một lần nữa:

“Em lại khác, hahaha, mau cho tớ xem xem, cậu có gì khác nào, có thiên
phú trời ban, hay là giỏi chiều chuộng, mà khiến cho Hà An nhà cậu nói dối
giữa ban ngày.”

“Cậu có phải là con gái không đấy, nói năng chẳng hàm súc chút nào.”

“Tớ hàm súc nhiều hơn so với An An nhà cậu rồi, có đúng không hả Tân
Xảo.”

Trương Tấn Xảo nở một nụ cười hết sức “hàm súc”, rồi gật đầu lia lịa.

“Haiz, sao cậu lại có thêm một cái kẹp tóc?”. Hạ Diệu Diệu không

nhịn được cười phá lên như trẻ con, rồi hạ giọng nói: “Lúc nãy An An vừa
kẹp cho tớ đấy, có đẹp không, tớ còn chưa được nhìn “Phắn! Đừng có diễn
trò yêu đương ở đây nữa được không.” Trương Tấn Xảo nhận xét một cách
cảm tính: “Không ngờ Hà An trông vậy mà có thể kiên trì đi chợ đêm chọn
kẹp tóc cho bạn gái.”

Nụ cười trên môi Hạ Diệu Diệu càng rạng ngời hơn, chính cô cũng

không ngờ tới. Khổng Đồng Đồng chỉ muốn đẩy cô vào vào thùng rác bên
đường: “Thôi đi, hồn vía bay lên chín tầng mây rồi đúng không. Lúc nãy
không biết ai lấy đàn em Ôn ra thử lòng người ta, rõ đểu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.