ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 206

Vì chiếc xe này, sau khi tan học, Tống Mại ngồi rình hồi lâu để xem

chủ nhân của nó là ai. Hai ba đám học sinh cùng nhóm cũng đi theo nghe
ngóng. Tống Mai ôm hi vọng bao nhiêu về chiếc xe, thì lại càng muốn chửi
thề bấy nhiêu khi biết được chủ nhân của nó là ai, Mẹ kiếp! đôi nghèo nổi
tiếng của trường! Đừng nói bản nhái ba vạn, cho dù là ba nghìn chúng cũng
không mua nổi!

“Em thề! Không phải chứ!” “Anh Mại cũng nhìn nhầm.” “Không phải

là ăn cắp từ cửa hàng nhà bọn họ chứ.”

“Ai lại đến một nơi như vậy để sửa chiếc xe đạp này!” Con người ta

luôn kỳ lạ như vậy, cùng một thứ đồ, nhưng sẽ vì chủ nhân không giống
nhau mà giá trị dường như cũng thay đổi. “Anh ơi, hình như có người đang
nhìn chúng mình?” Hạ Vũ ngoảnh mặt ra sau nhìn, là vài đứa trong lớp mà
ai cũng dè dặt không dám đụng chạm. Cậu cũng chẳng bao giờ giao lưu gì
với chúng: “Em nghĩ nhiều quá rồi đấy, đi thôi.”

“Âm thanh thật là thích!” Nói xong, Tống Mại chỉ muốn cắn đứt lưỡi

mình! “Còn nhìn cái gì mà nhìn! Giải tán! Giải tán!” Cho dù thích chiếc xe
đẹp ấy đến đâu, Tống Mại vẫn quyết tâm về xóa tấm ảnh trong máy của
Qua Giang đi, hình như không làm như vậy thì sẽ hạ thấp gu thẩm mỹ của
cậu không bằng.

Bởi sự ồn ào mà chiếc xe gây nên, bởi chủ nhân “không thể tin nổi”

của nó mà chuyện này đã âm thầm kết thúc.

Hạ Diệu Diệu tan ca làm về đến phòng, thay quần áo tắm rửa, mái tóc

còn nhỏ nước long tong thả tùy tiện trên vai, cô vừa lau tóc vừa đi đến chỗ
ngồi: “Tóc tại thật là phiền hà, con gái không nên để tóc dài.” Cứ như trước
đây lại tốt, gội vài phút là xong. “Thể cậu cắt đi, cạo trọc cũng chẳng ai
thèm quan tâm”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.