ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 274

“Thẩm Tuyết chính là người đẹp, tớ gọi cả họ lẫn tên!”

Vương Phong Long bối rối. “Thụy Sĩ đẹp lắm! Ba năm trước tôi đã

từng đi, lần này nhờ phước cậu lại được đi lần nữa!” Gia thế nhà Tiền Quân
không bì được với Vương Niệm Tư, nhưng nhất định bỏ xa nhà Thẩm
Tuyết, thế nên cơ hội gần trời hái trắng này làm sao anh ta bỏ qua được, Hà
An đúng là người anh em tốt: “Cứ quyết định thế đi, nghỉ hè tôi gọi điện
cho cậu - chốt nhanh thế đấy.”

Đồ ăn được mau chóng đưa lên, từng đĩa tôm hùm đỏ au tỏa hương

thơm phưng phức nằm đó chỉ đợi mọi người xơi tái, mùi thịt nướng ngào
ngạt bay vào mũi một đám sói đói, chẳng khác gì liều thuốc thần tiên,
chúng bị ngốn sạch chỉ trong phút chốc. Trương Tấn Xảo e thẹn giữ ý suýt
nữa không cướp nối miếng nào.

Vương Niệm Tư giành được cái cánh gà còn sót lại, cười nhìn đám

bạn háu ăn.

“Vương nữ thần, không ngờ cậu cướp đồ ăn có chiều ra phết.”

Vương Niệm Tư cười tinh nghịch: “Hồi nhỏ tớ hay tranh giành đồ ăn

với anh trai, lần nào cũng giành được trước.”

“Thể bọn tôi không khách khí nữa nhá! Tí nữa Vương nữ thần ăn

không no đừng trách chúng tôi.”

Mọi người cười vang mở nắp bia.

Vương Niệm Tư thản nhiên để chiếc cánh gà giòn tan nướng giòn trên

chiếc đĩa trước mặt Hà An: “Mọi người cướp nhanh quá, cái này cho anh
không tí nữa không ăn nổi những thứ khác thì thảm rồi.” Hạ Diệu Diệu
đang đỏ mặt tía tai vật lộn với con tôm hùm bỗng nhiên nhìn thấy thế, lập
tức chậm tay lại, nhìn chiếc cánh gà trên đĩa Hà An, lớp da nhẵn bóng giòn
tan được quét một lớp tương thịt đặc chế, bình thường chắc cố phải nuốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.