ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 313

nào thật nhiều vào, trước tiên cứ chọc phá hôn sự này cho hả giận đã.” Du
Văn Bác nghe vậy, không khỏi bật cười cưng chiều: “Cậu đó nha.” “Chị ta
bất nhân, chúng ta bất nghĩa.” Có sao đâu!”

Tuy nói như vậy, nhưng anh tớ rất thích chị ấy.” Du Văn Bác nhìn

đúng vào chiếc dây buộc tóc hình thỏ con trên đầu Hạ Diệu Diệu, rồi không
khỏi liếc sang chỗ khác. “Thích có thể biến thành cơm ăn được không? Anh
ta chính là người trong danh lợi tiền tài. Nếu như không phải ba mẹ chị ta
hữu dụng với anh cậu thì sao anh ta lại chịu nghe theo6họ chứ! Hiếm gặp
kẻ nào không có lương tâm như anh cậu đấy!” Hạ Diệu Diệu mở vòi nước,
đột nhiên hiểu ra: “Ấy, đúng rồi, nếu như bây giờ tớ dẫn theo em trai em
gái đến nhà cậu làm loạn, bắt người nhà cậu bồi thường, thì có phải là số
tiền đó sẽ rơi vào tay tớ không?”

Du Văn Bác bảo cô tránh qua một bên, rồi tự rửa rau.

Hạ Diệu Diệu giận dữ tiếp: “Để xem anh ta mang đi thế nào?” Cô thấy

rất chướng mắt với tính cảnh của anh Cả Du. Đặt biệt là hai năm nay, anh
Cả Du nhìn cô như nhìn quỷ đòi nợ. Làm ra vẻ bọn họ đã chiếu cổ giúp đỡ
nhà họ Hạ nhiều lắm vậy.

Ban đầu là nhà anh gây tai nạn, tôi không đành lòng để anh lưu3lạc

đầu đường xó chợ, đã giữ thể diện cho anh rồi, vậy mà còn không biết cảm
ơn. Du Văn Bác rửa đậu xong, vẩy nước rồi để lên thớt: “Không thể làm
phiền cậu nữa, cuối cùng to chuyện ra rồi mọi người lại quay ra trách cậu.”.
“Tớ làm to chuyện, anh ta cũng không trách tớ được. Này, tớ nói này,
chuyện nhà cậu thì cậu tự quyết định, dù sao cũng là người nhà cả, nếu to
chuyện quá thì cũng không hay lắm.”.

“Ừ, tớ biết rồi.” Du Văn Bác biết Hạ Diệu Diệu khẩu xà tâm Phật, vốn

rất tốt tính. Huống hồ những lời Hạ Diệu Diệu nói hôm nay không thể
truyền ra ngoài được, làm gì có hàng xóm nào can dự vào chuyện nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.