ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 357

“Đã đói chưa?”

Hạ Diệu Diệu đi ra, thấy anh vẫn giữ nguyên tư thế đó nhìn cô. Hạ

Diệu Diệu thở dài, đi qua, hai tay cô đặt5lên hai bên cánh tay anh, đè anh
vào tường đứng trong phạm vi trước lồng ngực cô, mở miệng nói: “Chuyện
đó rất bình thường, anh chị ở phòng bên cạnh xem ra cũng tốt, còn anh ta à,
có lẽ hơi tùy tiện một chút, anh không thích, nhưng rõ ràng anh ta vừa tan
ca, vì mệt và cảm thấy nóng, nên mặc ít quần áo.” Đàn ông lúc đi hóng gió
đều mặc như vậy: “Nếu anh nhìn không quen thì sau này đừng bước ra
ngoài là được.”

Trong ấn tượng của cô, ngoài lúc làm chuyện đó, Hà An chưa bao giờ

không mặc áo sơ mi chỉnh tề, dù là ngày mùa hè nắng nóng cũng chưa từng
thấy anh vì không chịu được mà cởi áo sơ mi ra.

Hạ Diệu Diệu không khỏi cảm thấy Hà An rất bất thường, có văn hóa

một cách bất thường. Hà An nhìn cô, thần sắc bình tĩnh, giọng nói không
chút dao động, phát biểu một sự thật: “Anh không thích bọn họ.” Hạ Diệu
Diệu nghe thấy thì vỗ vỗ vào lồng ngực anh, sau đó dựa đầu vào: “Không
thích thì không tiếp xúc, thường ngày rất ít khi chạm mặt, yên tâm đi, cũng
không phải là người quen biết, không chào hỏi cũng không sao.” Hà An giơ
tay ôm lấy cô theo bản năng, sắc mặt không thay đổi: “Không thích.” “Ừ.”
Thích bọn họ làm gì, Hạ Diệu Diệu kéo tay anh xuống: “Thích ăn gì? Em
nấu cho anh ăn.” Lúc nãy bọn họ tiện thể ghé qua siêu thị mua một ít gia vị
và thức ăn.

“Món gì cũng được.” “Đợi chút, em nấu mì cho anh ăn.”

“Cô bé cũng ra nấu ăn à.” Chị Phùng nhiệt tình nói.

“Vâng ạ.” Hạ Diệu Diệu tiện tay mở đèn bên phía mình.

Chị Phùng nhìn thấy chỉ nở nụ cười thật tươi rồi không nói gì. Hạ

Diệu Diệu bật bếp rồi cho nước vào, nhìn những gia vị mình để trên kệ bếp,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.