ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 405

“Vâng, vâng.”

Ánh mắt Nghiêm đại quản gia thêm dịu dàng, nói: “Thế thì tốt, mấy vị

tới chơi trượt băng đúng không?” “Không, không, không, đúng, đúng
đúng.” Vương Phong Long cảm thấy vô cùng xấu hổ vì mình tới đây chơi
trượt băng, cảm giác như tới đây là phải bàn chuyện hợp tác quốc tế, nói
chuyện dầu mỏ rồi kim cương tiền tỷ ấy mới đúng.

Lý Hưng Hoa thiểu tự nhiên ôm đồ5cười trừ, cứ cảm thấy thật không

thoải mái.

Nghiêm đại quản gia nhận ra mấy đứa trẻ này không tự nhiên, cười

hiền Hòa: “Đừng quá bận tâm, tôi chỉ là đại quản gia ở ngoại viện, mọi
người không cần khách sáo với tôi như vậy.” Đại quản gia của Tập đoàn
Hòa Mộc, ai dám không khách sáo, nghe nói Tập đoàn Hòa Mộc chỉ có hơn
mười đại quản gia, ba vị tổng quản. Ai cũng có chuỗi sản nghiệp riêng của
mình, chẳng ai là vô hại như bề ngoài cả, ít nhất thì xử nhà Tiền Quân
không cần suy nghĩ. “Đâu có, đâu có.” Xe đi càng ngày càng xa, lá trên
đường càng ngày càng nhiều, dần dần xe đã rời khỏi đường cao tốc, tiến
vào con đường mòn trong rừng.

Trong xe, ngoài giọng của Nghiêm đại quản gia đang xoa dịu mọi

người thì có thể nghe thấy cả tiếng lá rơi. Núi Hà Quang là khu du lịch sinh
thái hàng đầu, hệ sinh thái nguyên thuỷ được bảo vệ rất hoàn hảo. Cây cối
bao quanh, núi cao vươn tới tận tầng mây, xe đi trên đường mòn có cảm
giác như tiến vào khu rừng nguyên sinh, nhưng vì có người bảo vệ nên
không có rắn rết sâu độc hoành hành.

Xe đi một lát sau thì mọi người nghe thấy suối chảy róc rách. “Đến

rồi, mời mấy vị xuống xe.” Nghiêm đại quản gia cung kính nói: “Không
biết mấy vị có hài lòng không, nếu không thì chúng ta có thể tới chỗ khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.