ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 408

Hà An, Hà Mộc An? Sao họ lại không nghĩ tới chứ?! Mẹ kiếp ai có thể

ngờ được đường đường là người sáng lập tập đoàn Hòa Mộc lại rảnh rỗi tới
mức đi học! Rảnh rỗi quá nên sinh nông nổi hay sao! Nhưng hình như họ
đã gặp phải chuyện cẩu huyết như vậy thật rồi!

Tiền Quân nhìn trời, cảm thấy trên đời này không còn việc gì có thể

kích thích mình như thế này nữa, lúc này chỉ có thể nhìn mặt hồ băng bóng
loáng hỏi mọi người: “Chúng ta có chơi không?”

Có chơi không? “Cậu cảm thấy chúng ta có thể tự đi về không?” Đúng

rồi, đã không đi được thì chơi thôi. Không chơi thì chính là chế người ta
tiếp đãi không chu đáo. Cậu không ngờ lão tiên sinh vừa rồi còn tươi cười,
khi họ không nể mặt thì vẫn có thể tươi cười với họ. Tiền Quân đành cởi
giày, mặc đồ bảo hộ vào trước, yếu ớt nói: “Đi thôi.” Sao có thể không chơi
chứ.

Thật ra, nếu bỏ qua áp lực mà chủ nhân nơi này tạo ra thì Tiền Quân

dám nói đây chính là nơi nghỉ ngơi tốt nhất, hoàn toàn là thiên nhiên, hoàn
toàn là hưởng thụ cao cấp. Một nơi như thế này, bỏ qua lần này có lẽ cả đời
sẽ không thể vào nữa.

“Xuống đi, còn ngẩn ra đó làm gì! Đứng đó nghĩa là các cậu chưa từng

tới đây! Xuống nào! Cậu ta đưa chúng ta tới đây chơi chứ không phải để
chúng ta ngẩn ra nhìn nhà cậu ta!” Mẹ nó, có nhà ai lại có cái sân lớn thế
này, so với nhà họ Hà thì những cái biệt thự, trang viên kia đúng là cái gò
đất nhỏ.

Vương Phong Long nghiến răng, thay giày. Có chút thể này cũng

không chịu được thì sau này sao mà lăn lộn trường đời được. Dù sao thì cậu
cũng là người đã từng vỗ vai Hà tổng tài. Lý Hưng Hoa thấy vậy cũng nói
đầy hào khí: “Chơi, đương nhiên là phải chơi! Hồ bằng thiên nhiên có phải
đâu cũng có đâu, chơi không đã thì không được về, Phi Phi, thay giày!”
Bốn cô gái thấy thế nhìn nhau, rồi nhìn xung quanh không có ai ngoài họ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.