ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 571

Ba ngày, không ít không nhiều, nhưng thêm đồ ngủ cũng đủ thành một
đống: “Haiz, sao anh không giặt đi, ngâm qua nước là được rồi, anh để đấy
mốc meo lên?” Hà An ngồi ngả người trên giường, máy tính để trên đùi,
nhìn qua: “Đem về nhà giặt.”

Hạ Diệu Diệu kinh ngạc nhìn anh!

Hạ Diệu Diệu chỉ mới nghe nói có loại người như vậy, còn đây là lần

đầu tiên gặp phải. Hơn nữa, mấy hôm trước anh còn giúp cô giặt mấy thứ
đồ đơn giản: “Anh không đem cả đồ của em về đấy chứ!”

Hà An ngơ ngác nhìn cô với ánh mắt ngây thơ vô số tội.

Hạ Diệu Diệu nghĩ cũng đúng, một ngày anh cũng không đi đi về về

được, hơn nữa cũng không có người ngu ngốc như vậy: “Hehe...” Hạ Diệu
Diệu lấy đồ của mình, rồi từ đống mốc meo kia, lấy ra hai chiếc áo mà Hà
An hay mặc hàng ngày, đem cả vào nhà vệ sinh, vừa giặt vừa cằn nhằn:
“Anh bảo xem anh lớn bằng này rồi, còn để ba mẹ giặt quần áo hộ. Tự
mình giặt cũng chẳng mất cân thịt nào đâu.”

Cô thêm ít bột giặt vào, rồi nói tiếp: “Trước đây em cứ nghĩ người ta

bịa chuyện cho có, không ngờ lại có người đem quần áo bẩn về nhà giặt
thật, nghĩ thật kinh ngạc, con một đúng là thật sướng.” Rồi cô lại lật áo lại
vò vò.

Hà An nghe vậy thì nhìn về hướng nhà vệ sinh không nói gì. “Có phải

ba mẹ anh cực kì chiều anh không?” Hạ Diệu Diệu mở hé cửa nhà vệ sinh,
để gió điều hòa phả vào một chút. Không phải đã nói chuyện này lần trước
rồi sao? “Thật là tốt số.” Để hộp xà bông chặn cánh cửa lại, Hạ Diệu Diệu
than vãn: “Sao em không phải con một.” Cô biết thân biết phận mà ngoan
ngoãn ngồi giặt đồ, lúc giở áo phông của Hà An ra, bất giác phát hiện ra
rằng, anh có vài chiếc áo đều giống hệt nhau. Hơn nữa trong số áo cổ mua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.