ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 572

cho anh, cũng có mấy cái anh có những hai chiếc, Hạ Diệu Diệu thầm nghĩ,
có phải Hà An thích đồ cô chọn?

Thì chắc chắn rồi! Chất liệu sở thích, lại rẻ, tốt biết bao.

“Hà An, mẹ anh làm gì?” Mà có thể vừa giúp anh giặt đồ, vừa đi công

tác, có lẽ là một phụ nữ kiểu mẫu sự nghiệp và gia đình đều lo liệu ổn thỏa,
bây giờ chẳng có nhiều phụ nữ làm được như vậy!

Liệu bọn họ có thích con dâu như cô không? Có lẽ họ thích kiểu con

gái độc lập, có khát vọng của riêng mình nhưng vẫn không xa rời quỹ đạo?
Hay là kiểu vợ hiền dâu thảo một lòng một dạ lo cho chồng, coi chồng bằng
trời: “Mẹ anh một tháng kiếm được bao nhiêu tiền?” Hạ Diệu Diệu hỏi
thẳng. Từ thu nhập và môi trường làm việc của mẹ chồng, ở một mức độ
nào đó, có thể suy ra được kiểu con dâu mà họ thích.

“Có nhiều không?” Hạ Diệu Diệu đang nghĩ, bỗng nhiên trước mắt tối

sầm lại, Hà An mặc một chiếc áo phông màu xám, đứng ngay trước cửa
nhà vệ sinh, đôi mắt đẹp của anh đang nhìn cô: “Anh làm em giật cả mình.”
Hà An bỗng nhiên lên tiếng: “Mẹ anh kinh doanh sản phẩm làm đẹp và hoa
quả, thu nhập hàng tháng... bốn mươi nghìn trở lên không thành vấn đề.”
Chắc hai triệu trở lên, bà cũng chẳng chịu làm bẩn mười ngón tay trắng
muốt, mềm mại của mình.

Hạ Diệu Diệu kinh ngạc nhìn anh: “Nhiều thể á!”

Cũng được.

“Ba... ba anh thì sao?” Hạ Diệu Diệu và quần áo theo quán tính, phút

chốc bỗng thấy đầu óc trống rỗng, cô làm việc bao nhiêu năm nay, tiết kiệm
từng đồng, tổng cộng mới có hai mươi nghìn tiền tiết kiệm, còn cảm thấy
đó là một khoản tiền rất lớn, thậm chí, tháng nào cô cũng nhìn con số ấy
một lần, rồi thấy mình thật giỏi. Nhưng trong mắt đối phương, sợ rằng số
tiền đó chẳng là gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.