ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 616

giăng trên tầng hai, khiến khu tập thể càng thêm lộn xộn. Thực ra, con
đường dẫn vào vẫn còn sạch chán, chỉ là có những đồng đá nổi lên giữa
đường không biết có tác dụng gì, có những chiếc biển vẫn còn gắn tên của
công xưởng ngày xưa, gió thổi nắng chiếu bao năm, đã không còn nhìn rõ
tên đầy đủ của công xưởng là gì. Thỉnh thoảng vài tiếng chó sủa, mèo kêu
vang lên, cũng có không khí của một khu phố cổ, ít ra cũng nhộn nhịp náo
nhiệt hơn mấy khu chung cư cao cấp hiện nay. Hà Mộc An ngồi xong xe,
nhìn nơi không xa lạ chút nào nào, ngồi bất động nửa giờ liền, mới mỉm
cười tự trào, anh đến đây làm gì, gõ cửa? Dường như anh có thể tưởng
tượng ra được phản ứng muốn bóp chết anh của Hạ Diệu Diệu. Hà Mộc An
bình thản quay đầu đi, tâm trạng đã bình tĩnh lại ít nhiều: “Đến khách sạn
gần nhất.” “Vâng, thưa tiên sinh.” Khách sạn tốt nhất ở quanh đó cũng chỉ
có ba trăm tệ một đêm, ở vài lần cũng quen. Hà Mộc An tiện tay để hành lí
sang một góc, nằm nhoài ra giường, ở cùng một người lâu rồi, hành động
bỗng nhiên cũng bị ảnh hưởng của người ấy, nếu như trước đây, Hà Mộc
An tuyệt đối không tin được rằng, mình cũng có lúc không chú ý hình
tượng thế này. Anh mở to mắt nhìn lên trần nhà, rồi bắt đầu động não. Bây
giờ anh cần một lí do, một lí do để xuất hiện không quá đột ngột ở đây, tìm
một lí do hợp tình hợp lí để có thể được gặp cô thật nhanh, còn về những
thứ khác, bây giờ anh không có thời gian nghĩ đến. Hà An nằm một lúc, rồi
đột nhiên ngồi dậy, gọi điện thoại cho Vương Phong Long. Hơn bốn giờ
sáng, Vương Phong Long không giẫm nát điện thoại, ấy là anh tốt tính, anh
vừa chửi rủa vừa ngồi dậy, cầm lên xem, toàn thân run rẩy, thận trọng ấn
nút nghe: “Alo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.