ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 676

Còn về cái gọi là thăng chức thì có rất nhiều trở ngại. Ở một công ty

quy mô tầm trung, nếu như không có người để bạt, không có người bồi
dưỡng, nếu như công ty không phải thiếu người đến mức nhất định phải là
bạn, thì đời này bạn đừng nghĩ lên chức. Hoặc là có thể đến năm hơn bốn
mươi được thăng lên một chức, sau đó có thể đợi nghỉ hưu được rồi. Cái
cuộc sống mà công việc chỉ trong chớp mắt đã thấy hết lập tức hút mất rất
nhiều sinh lực của những mầm non mới bước vào xã hội. “Cũng chưa đến
mức nản chí, không chừng có hồ sơ đẹp rồi, chúng ta có thể vào công ty
lớn.” Khổng Đồng Đồng không được lạc quan như vậy: “Công ty lớn, quan
hệ xã hội có thể giúp cậu rèn luyện nửa năm một năm, thêm vào ý thức
cạnh tranh, nếu như cậu không quyết tâm phấn đấu không ngừng nghỉ hoặc
ngủ cùng lãnh đạo, thì đừng bao giờ mơ tưởng đến những vị trí như Giám
đốc, Phó Giám đốc.”

“Cậu cũng nghĩ thoáng thật đó, lại còn ngủ với lãnh đạo, họ cho cậu

ngủ à?”

“Tớ phẫu thuật thẩm mỹ còn không được sao?” “Không nói nữa,

không phải vẫn còn nửa năm nữa sao, không chừng lại gặp phải vận chó má
gì đó, tớ ra ngoài đây.”

Trương Tấn Xảo nhìn Hạ Diệu Diệu đi khỏi, sau đó nhìn Khổng Đồng

Đồng: “Xem ra cậu ấy cũng bị đả kích không nhẹ.” Đừng nói bọn họ, cho
dù là cô có được sự bảo vệ của giáo sư Triệu cũng còn cảm thấy tương lai
mờ mịt nữa là. Nói là quan hệ thầy trò, nhưng đã ra trường rồi cũng không
phải đệ tử cuối cùng, không được truyền thụ hết những thứ họ có, ra ngoài
họ căn bản không nhận. Khổng Đồng Đồng uể oải nằm bò ra bàn, xem ra
cô phải mất mấy tuần mới bình tĩnh lại được từ sau sự đả kích kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.