ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 680

Hạ Diệu Diệu không vui kéo anh đi thư viện, trên đường không ngừng

nói: “Anh nghĩ cái gì vậy? Bay lên thiên đường, cả ngày không biết não
đang hoạt động kiểu gì?”

Hà An hối hận vì đã đi xuống.

Hạ Diệu Diệu kéo tay anh không ngừng nói: “Học tập là không có

đường tắt, đặc biệt là ban xã hội, phải dựa vào trí nhớ học thuộc lòng.
Chúng ta đã là sinh viên năm bốn rồi, thành tích môn Ngữ văn của anh cứ
như vậy, anh muốn chết à? Nếu như em là bên tuyển dụng chắc chắn sẽ
không tuyển anh, bảo anh dùng từ đặt câu còn cười ra nước mắt chứ đừng
nói đến viết một bài văn có thể đọc được.”

Hà An nhìn tay cô, trên cánh tay truyền đến xúc cảm hơi lành lạnh,

dường như những tạp âm xung quanh cũng không quá khó nghe. “Chúng ta
sau này sẽ là người viết bản tin, thư kí, biên tập, cho dù là ngành nghề nào
cũng không được sai ngữ pháp, sai ngữ pháp sẽ bị đuổi việc. Anh thì hay
rồi, lại còn không qua nổi môn đó, không qua môn đó! A! Thật sự là... thật
sự là...”

Hết chịu nổi mà! Hạ Diệu Diệu không thể không thừa nhận thực sự cố

rất lo lắng, môn chuyên ngành còn như vậy, anh có cần sống nữa không
đây? Hơn nữa không qua môn tìm không được công việc không phải là vấn
đề lớn nhất, mà là anh muốn lấy bằng tốt nghiệp muộn một năm hay sao?

Tuyệt đối cô không nuôi anh.

Trong thư viện, Hạ Diệu Diệu hạ thấp giọng cũng muốn véo chết anh.

Cô chỉ vào một bài tập không thể dễ hơn trên sách lạnh mặt dạy: “B, b (trợ
từ ngữ khí trong tiếng Trung có cùng một cách đọc) anh xem kĩ phần giải
thích. Khi học cấp hai chắc chắn cô giáo đã nhấn mạnh vô số lần, anh bây
giờ vẫn còn làm sai.” Đánh chết anh luôn đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.