ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 847

việc bảo cô đi gặp chủ nhà nhờ trông giúp bạn trẻ nhà họ. Hạ Diệu Diệu nói
qua loa: “Ba mẹ chồng tôi ở quê, đến đây không tiện cho lắm.” “Bé vẫn
còn nhỏ, chồng không ở bên cạnh, ba mẹ chồng phải ở bên cạnh, đừng chê
người già phiền phức, làm ra vẻ này nọ nữa, cô xem bây giờ một mình cô
có vất vả không.” Ngữ khí ấy có ý muốn nói đáng đời cô lắm.

“Mẹ, chuyện của nhà người ta, mẹ nói vào làm gì.” Con dâu không

muốn mẹ chồng mình nói thẳng với người ta như vậy, dù sao cũng không
thân thiết, cũng chỉ là ở cùng phòng bệnh thôi.

“Các chị hiểu cái gì, tuổi còn trẻ chỉ mong được nhất thời thoải mái,

cũng không biết suy nghĩ, làm gì có chuyện hai bên đều yên ổn, mẹ chồng
tuy hơi càm ràm một chút nhưng có thể giúp các chị giữ con nấu cơm,
thường ngày có việc gì bạn cũng có thể nhờ vả, đâu cần phải luống cuống
như bây giờ.” “Đúng vậy, dù chúng tôi càm ràm các chị thì đã sao đâu, có
nói thì cũng vì muốn tốt cho các chị thối.” Một người lớn tuổi của nhà khác
cũng hùa theo, dường như đã nói trúng được tâm ý, nên phải nói ra để
người trẻ tuổi hiểu được.

Hạ Diệu Diệu chơi đùa với con gái, không nói gì. Nửa đêm Thượng

Thượng lại bị sốt.

Hạ Diệu Diệu vội vàng lấy nước để giảm nhiệt độ cho Thượng

Thượng, một mình chạy tới chạy lui bận rộn, không dám dừng lại, sợ cô bé
sốt cao quá lại phải dùng thuốc. Hạ Diệu Diệu bận rộn đến sáng sớm,
Thượng Thượng cuối cùng cũng đã hồi phục lại thân nhiệt bình thường mà
không cần dùng đến thuốc, Hạ Diệu Diệu mỉm cười hôn lên gương mặt
mũm mĩm ánh vàng của cô bé, mặt nở nụ cười rất dịu dàng.

“Bác sĩ Cao, anh đến rồi, có một khoảng thời gian không gặp anh,

nghe nói anh đi du học.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.