ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 218

CHƯƠNG 29

Cuộc trò chuyện của Tracy và Kins với Đại úy Ray Giacomoto của Sở
Cảnh sát Bellevue thật chuyên nghiệp và thẳng thắn. Giacomoto muốn biết
Tracy và Kins đang làm gì “ở phía bên này hồ” và tại sao họ không gọi
điện cho sở cảnh sát của anh ta.

“Nạn nhân là một cư dân của Seattle và đơn trình báo người mất tích

được nộp ở Sở Cảnh sát Seattle.” Tracy nói. “Khi đến đây, chúng tôi không
nghĩ sẽ tìm thấy một thi thể. Chúng tôi đang lần theo dấu điện thoại di động
của cô ấy. Khi chúng tôi tìm thấy nạn nhân, tôi đã nghĩ tốt hơn hết là nên
xử lý hiện trường trước khi thời gian trôi qua thêm nữa và bằng chứng có
thể biến mất nếu chúng có tồn tại.”

Giacomoto cười toe. “Chúng tôi có đầy đủ trang thiết bị để xử lý một

hiện trường vụ án, điều tra viên ạ. Tôi nghĩ anh chị thừa biết điều đó.”

“Chắc chắn rồi.” Tracy nói.
“Vậy tại sao anh chị phải vội vàng như thế? Anh chị biết nạn nhân à?”
“Chúng tôi chỉ biết về cô ấy thông qua những cuộc trò chuyện với người

bạn cùng phòng và gia đình của cô ấy mà thôi. Chúng tôi đang điều tra về
vụ mất tích của nạn nhân được vài ngày rồi.”

“Thi thể ấy có chạy mất được đâu.” Giacomoto lại nói.
“Đúng vậy.”
“Vậy thì việc xử lý vụ án thuộc về thẩm quyền của Sở Cảnh sát

Bellevue.”

“Có lẽ thế nhưng cũng chưa chắc, chúng ta vẫn chưa biết chính xác liệu

nạn nhân có bị sát hại ở đây không. Quanh cái hố chẳng có dấu chân nào
cả. Vì thế nhận định ban đầu của chuyên gia truy tìm dấu vết là nạn nhân bị
sát hại ở đâu đó và thi thể của cô ấy bị vứt ở đây.” Tracy không nói nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.