ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 216

Pinnacle nhìn ông chằm chằm. “Tôi không biết.”
“Tôi nặng khoảng một trăm hai mươi hai cân.”
Pinnacle viết con số đó lên tập giấy của anh ta. Rồi anh ta ngồi ngả ra

sau. “Khi Gonzalez đi vào trong căn hộ, anh đã làm gì?”

“Tôi xem xét nghi phạm để chắc chắn là cậu ta đã chết. Và tôi tìm kiếm

khẩu súng.”

“Cậu ta đã chết chưa?”
“Chết ngắc rồi.”
“Anh có tìm thấy khẩu súng không?”
“Tôi không thấy khẩu súng nào. Tôi nhìn thấy một cái điện thoại gần bàn

tay phải của cậu ta. Tôi đã nghĩ có lẽ cậu ta đã ngã đè lên khẩu súng.”

“Anh có tìm bên dưới người cậu ta không?”
“Lúc đó thì không.”
“Anh đã làm gì?”
“Tôi còng tay cậu ta rồi đi vào trong căn hộ với Gonzalez và giúp cô ấy

kiểm tra các căn phòng.”

“Lúc ấy Gonzalez đang làm gì?”
“Như tôi đã nói, trong căn hộ có một người phụ nữ và một đứa trẻ, họ

đang co rúm lại trong một góc phòng. Họ đang gào khóc, kích động.
Gonzalez đang nói chuyện với họ bằng tiếng Tây Ban Nha.”

“Anh không thể hiểu cô ấy nói gì?”
“Vâng. Nhưng tôi khá chắc chắn cô ấy đang hỏi tên người đàn ông ở

hành lang.”

“Và người phụ nữ ấy đã nói gì với điều tra viên Gonzalez?”
“Cô ta nói người đàn ông đó là Eduardo Lopez.”
“Điều tra viên Fazzio, anh có tìm thấy khẩu súng nào không?”
“Tôi không tìm thấy.”
“Còn bên trong căn hộ thì sao? Anh có tìm thấy khẩu súng nào bên trong

căn hộ đó không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.