ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 189

ngoài con đường mòn. Họ hy vọng lối đi tạm thời này sẽ bảo vệ được bất
cứ bằng chứng nào có thể có trên con đường mòn và những con đường lớn
hơn nối với nó – chẳng hạn như những dấu chân trên mặt đất, những sợi tóc
hoặc sợi vải bám vào các cành cây, những cành cây gãy và những đám lá bị
giẫm lên. Tuy nhiên, thời tiết mùa hè nắng đẹp trong nhiều ngày chắc hẳn
đã thu hút nhiều người đến đây cưỡi ngựa, chạy bộ, dắt chó đi dạo và hái
quả mọng, họ có thể đã giẫm lên bất cứ bằng chứng nào trên các con đường
trong công viên, nhưng Tracy không thể suy đoán lung tung. Cô cần ý kiến
chuyên môn của Wright để cho cô biết thứ gì là bằng chứng và thứ gì
không phải.

Kins là người đến đầu tiên. Anh đến thẳng đây từ nhà của anh ở khu

Madison Park, ngay bên kia cầu 520. Anh đỗ chiếc BMW màu xanh dương
của mình bên cạnh chiếc xe tải của Tracy và bước xuống xe, lắc lắc đầu.

“Cô lúc nào cũng đúng, nhỉ?” Anh nói.
Cô suy nghĩ một lát về lời đánh giá ấy rồi đáp: “Trong trường hợp này,

tôi ước gì mình đã sai.”

Cảm nhận được tâm trạng của cô, Kins nói: “Cô ổn chứ?” Kins biết rõ

những gì đã xảy ra với em gái của Tracy, và hiểu được rằng việc tìm thấy
thi thể của một cô gái trẻ bị chôn trong rừng có thể tác động đến cô như thế
nào.

“Vâng.” Cô nói. “Tôi chỉ cảm thấy bất lực thôi, anh biết đấy.”
“Đây không phải lỗi của cô.”
“Đó không phải là vấn đề.”
“Tâm trạng nặng nề cũng là chuyện bình thường thôi.” Kins nói. “Tôi sẽ

bỏ công việc này ngay khi tôi không còn cảm giác như thế nữa. Bởi vì tôi
biết lúc đó trong lòng tôi đã chết rồi.” Anh nhìn quanh bãi đỗ xe. “Làm sao
mà các cô tìm ra nơi này vậy?”

Tracy giải thích rằng Pryor đã xin lệnh khám xét để yêu cầu nhà cung

cấp dịch vụ mạng di động truy tìm vị trí chiếc điện thoại của Mukherjee, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.