ĐAM MÊ VÀ THÙ HẬN - Trang 4

gặt hái bao nhiêu là thành công. Và dù cho thật sự tôi không phải là tác giả
của nó, tôi vẫn cứ viết thêm ba tiểu thuyết và trong thể tài đó, chúng lại vẫn
thành công.

Trước khi vở Cơn mưa ngập ngừng xuất hiện trên sân khấu, tôi chẳng là

gì cả. Tôi ở một căn nhà cho thuê có sẵn đồ đạc gần xưởng máy nơi tôi làm
việc, và cho đến ngày mà John Coulson dời đến ở, tôi đã sống một cuộc đời
vô vị và không tham vọng, giống như hàng trăm ngàn người trẻ tuổi sẽ vẫn
tiếp tục trong hai mươi năm trời cùng một công việc mà đang làm hôm nay.

Nhưng cho dù cô độc và đơn điệu, tôi vẫn chấp nhận cuộc sống đó với

một sự cam chịu vô cảm. Tôi không thấy bất kỳ khả năng nào thoát ra khỏi
cái thói quen đã thành nếp khiến tôi thức dậy vào buổi sáng, đi làm việc,
dùng những thức ăn rẻ tiền, khiến tôi tự hỏi liệu có thể trả giá thứ này thứ
kia hay không, và khiến tôi thỉnh thoảng ghé đến một người đàn bà mỗi khi
tôi khấm khá tiền bạc. Như thế cho đến khi tôi gặp John Coulson. Dẫu rằng
chỉ sau cái chết của anh tôi mới gặp vận may và đã nắm lấy nó.

John Coulson tự biết mình khó qua khỏi. Từ ba năm nay chống chọi với

bệnh lao, sức lực của anh đã cạn kiệt. Như một con thú ẩn mình chờ chết,
anh đã đoạn giao với bạn bè và cắt đứt mọi mối liên hệ, và dời đến căn
phòng tồi tàn ở Long Beach này. Tôi không rõ lắm điều gì đã hấp dẫn tôi
đến với anh, về phần mình, anh tỏ ra khá mong mỏi được chia sẻ tình bạn
với tôi. Có thể bởi vì anh viết văn. Thâm tâm tôi từ lâu cũng đã có ý định
viết lách, nhưng điều này đòi hỏi rất nhiều nỗ lực mà tôi thì hay thối chí.
Tôi tin chắc rằng chỉ cần tôi có thể khởi đầu thôi, thì tài năng mà tôi cảm
nhận được trong tôi cũng đáng giá với vinh quang và của cải cho tôi lắm.
Có lẽ tôi không phải là cá biệt trong trường hợp này, và như những người
cùng loại, tôi thiếu trước nhất là ý chí.

Một hôm, John Coulson thổ lộ với tôi rằng anh đã viết một vở kịch mà

anh đánh giá là vở hay nhất anh đã viết. Tôi bao giờ cũng nghe anh với
niềm thích thú và thế là tôi hiểu ra vô số những gì có thể mang lại sự thành
công cho một vở diễn.

Hai ngày trước khi chết, anh yêu cầu tôi gởi vở kịch này cho người đại

diện văn học của anh. Anh đã vượt quá khả năng ngồi dậy và tự mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.