ĐÀN HƯƠNG HÌNH - Trang 154

trong lòng tuôn ra cùng với tiếng hét, để ông lớn nghe thấy. Nhưng nàng
chỉ dám lẩm bẩm:
- Ông thân yêu… gan ruột của tui… tui sắp chết vì nhớ ông đây! Ông làm
ơn… hãy thương tui… Ông như quả đào tiên! Ôi sao mà thèm! Thoạt nhìn
đã yêu! Ba sinh duyên nợ! Thèm ơi là thèm, thèm rõ dãi, quả chín trên cành
cao, ẩn sâu trong kẽ lá, kẻ nô tài giương mắt đứng trông, ngày đêm đợi và
mong! Tình yêu đơn phương không đã thèm, nước miếng chảy ướt mèm!
Biết khi mô quả rụng, lay không rụng, ai người trèo lên.
Nàng cải biên lời tỏ tình nồng cháy thành điệu Si (tình) của Miêu Xoang,
hát mãi không chán. Mặt đỏ bừng, mắt long lanh, như con thiêu thân múa
lượn trước ánh đèn sáng chói. Đám lính thấy nàng rực lửa, định kiếm chác
ở nàng nhưng lại sợ rách việc. Nàng quằn quại trong lửa đục, nàng giẫy
giũa trong bể tình. Rồi, nàng thấy mình thổ huyết.
Sự kiện ho ra máu vạch một khoảng sáng trong đầu nàng. Người ta đường
đường một tri huyện, một mệnh quan của triều đình, còn ngươi thì là gì?
Con một anh kép hát, vợ một tên đồ tể, một phụ nữ không bó chân! Người
ta là trời cao, ngươi là đất thấp, người ta là kỳ lân, ngươi là con chó hoang.
Tình yêu đơn phương chắc chắn không đơm hoa kết trái. Nha ngươi cạn
kiệt tâm huyết vì người ta, người ta đâu có biết? mà dù có biết, người ta chỉ
cười khẩy, không ghi nhận cái tình của nhà ngươi! Nhà ngươi tự giày vò
đến chết, ngươi chết là đáng lắm, chẳng ai thông cảm, chẳng ai hiểu ngươi,
tất cả đều cười giễu, chửi rủa ngươi. Người ta cười ngươi không biết trời
cao đất dày, cười ngươi không biết hai nhân ba là sáu! Người ta sẽ mắng
ngươi là quân hoang tưởng, đũa mốc chòi mâm son, khỉ đòi hái mặt trăng,
làn trúc đòi đựng nước, cóc muốn ăn thịt ngỗng trời! Tôn Mi Nương, hãy
tỉnh lại đi, hãy yên phận đi, hãy quên quan lớn Tiền đi! Trăng sáng đẹp thật
đấy, nhưng không thể lôi trăng vào giường. Quan lớn tuyệt diệu đấy, nhưng
là người trên trời! Nàng thề sẽ quên quan lớn Tiền, ông đã khiến nàng thổ
huyết. Nàng cấu vào đùi, châm kiam vào ngón tay, đấm vào đầu, nhưng
quan lớn Tiền như một hồn ma, không sao rũ bỏ. Ông như bóng theo hình,
gió thổi không tan, nước rửa không sạch, dao chém không đứt, lửa đốt
không cháy! Nàng lắc đầu, tuyệt vọng mà khóc, rủa khẽ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.