ĐÀN HƯƠNG HÌNH - Trang 299

bẩn thỉu, chúng xem thì mất thiêng. Còn gà trống cũng không để chúng ôm,
chúng ôm thì cũng mất thiêng. Ta đóng cổng, hai tên nha dịch cầm yêu đao
đứng gác hai bên, bảo vệ an toàn cho ta. Xem ra, tri huyện Tiền này làm
việc cực kỳ cẩn thận. Ta biết, hắn làm là để cho Viên đại nhân thấy. Hắn
căm ghét ta, lợi ta hiện vẫn đang chảy máu. Để dạy cho tên quan chó má
này một bài học, ta cũng phải có bài bản, không được tự ti. Không phải ta
dựa thế Hoàng thượng Hoàng Thái Hậu để lên mặt ra vẻ ta đây, càng không
phải mượn phép công để báo thù riêng. Đây là sự tôn nghiêm của quốc gia!
Ta là người thi hành án, đối tượng lại là một trọng phạm nổi tiếng, kinh
động cả thế giới, thì lại càng phải oai, không phải là cái oai của bản thân ta,
mà là uy danh của triều Đại Thanh, không thể để bọn ngoại bang cười nhạo
chúng ta.
Đ. bà thằng Caclôt, ta biết từ lâu, châu Aâu các người có đóng đanh câu rút.
Chẳng qua là đóng đinh người trên thanh gỗ cho chết là cùng chứ gì. Ta sẽ
cho các người mở mắt mà xem hình phạt của Trung Quốc tinh vi ảo điệu
đến mức nào, chỉ riêng cái tên: Đàn Hương Hình, đã tao nhã biết chừng
nào, vang vọng biết chừng nào, ngoài thô trong đẹp, hương sắc cổ xưa,
châu Aâu các người làm sao nghĩ nổi hình phạt này? Đám láng giềng của
ta, cái bọn tầm mắt không nhìn quá tinh mũi ấy, thập thò ngoài đường ngoài
phố, ngó vào nhà ta, vẻ mặt của chúng mách bảo chúng ta, chúng đang
ghen tị, đang ao ước được như ta. Mắt chúng chỉ nhìn thấy của cải, không
nhìn thấy mối nguy hiểm đằng sau của cải. Con trai ta cũng lẩm cẩm như
những người trên phố, nhưng con trai ta lẩm cẩm một cách đáng yêu. Râu
ta không hiểu dừng mọc tự khi nào? ta nhớ lời Già: Các con, nghề của ta
chẳng khác thái giám trong cung, thân tịnh rồi nhưng tâm chưa chết; chúng
ta tuy bộ tam sự vẫn còn nguyên, nhưng tâm thì đã chết. Già nói, khi nào
đứng trước phụ nữ mà ta nhịn được, không những vậy, mà còn không nghĩ
đến chuyện ấy, thì khoảng cách giữa ta và một đao phủ xuất sắc không còn
bao xa. Cách đây mấy chục năm ta về nhà làm qua quít chuyện ấy, ra đồi
một thằng con ngốc nghếch nhưng ta rất ưng ý. Rất thuận mắt. Không dễ
đâu! Chẳng khác một cây cao lương được đẻ ra từ một nồi cao lương đang
đun trên bếp. Ta dùng trăm phương nghìn kế để được cáo lão về quê, chính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.