DẪN LUẬN VỀ JUNG - Trang 13

phải nằm bệnh viện nhiều tháng, và sự chia lìa bắt buộc này ở một giai đoạn
quyết định trong sự phát triển của ông dường như đã ảnh hưởng tới ông
trong suốt phần đời còn lại. Đây không phải là một hệ luỵ khó xảy ra, bởi
như John Bowlby và các học trò đã chứng minh, sự tuyệt vọng biểu lộ ở
những đứa trẻ mất mẹ là một phản ứng bình thường đối với việc không đáp
ứng được nhu cầu tuyệt đối cần thiết của chúng là sự hiện diện của người
mẹ. Nếu điều bất hạnh này xảy ra, trẻ em thường tìm cách vượt qua được,
nhưng cái giá phải trả là hình thành một thái độ phòng thủ bằng cách thờ ơ
về cảm xúc, trở nên chỉ quan tâm đến mình và tự lực đến mức khác thường.
Đặc tính của chúng là tồn tại mãi những nghi ngờ về năng lực khơi gợi sự
quan tâm và tình cảm. Chúng cũng có khuynh hướng hành xử kỳ quặc và xa
cách, khiến không được người khác yêu mến. Dù Carl được một ngươi dì và
một bảo mẫu chăm sóc khi mẹ nằm bệnh viện, ông nhớ mình vẫn “vô cùng
bồn chồn” bởi sự vắng mặt của bà. Ông bị chứng eczema do lo lắng và có
những giấc mơ khủng khiếp. “Từ đó trở đi”, ông nói, “tôi luôn cảm thấy ngờ
vực khi từ ‘yêu’ được thốt ra. Trong một thời gian dài, cảm giác mà tôi gắn
liền với phụ nữ là họ sinh ra đã không đáng tin cậy”. (Tự truyện

[1]

, trang 23)

Cha Jung là một người đàn ông nhân hậu, khoan dung, nhưng con trai

ông lại thấy ông như một người bất lực, chưa chín chắn về cảm xúc. Từ lúc
rất sớm trong thời kỳ làm mục sư, Paul Jung có vẻ đã mất đức tin, nhưng do
không có nguồn thu nhập thay thế nào khác, ông buộc phải kiên nhẫn với
những bổn phận trong xứ đạo của mình. Sự căng thẳng do phải duy trì vẻ
ngoài mộ đạo trong khi mất đi mọi niềm tin tôn giáo đã biến ông thành một
người mắc chứng nghi bệnh và hay càu nhàu, khiến vợ con khó lòng yêu
thương hay tôn trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.