ĐÀN ÔNG + ĐÀN BÀ = CUỘC SỐNG - Trang 38

ông thì em đã quay gót, kiêu ngạo và lạnh lùng. Cái cách mà em đối
xử với anh ngày xưa, cũng đầy ngạo mạn như thế.

Em không xinh đẹp, càng không phải là hình mẫu lý tưởng của anh

nhưng cái cách em đối xử với nỗi buồn, với những khó khăn của
mọi người xunh quanh khiến anh luôn kinh ngạc. Đứng trước em,
anh có thể thoải mái bộc lộ bản ngã của mình - tự nhiên và nhẹ
nhàng. Nhưng anh chưa bao giờ được nhìn thấy con người thật của
em. Em bao bọc mình trong những nụ cười, đủ để người đối diện
không thể tìm hiểu được gì ngoài những điều em muốn nói. Có thể
em giỏi che giấu hoặc anh quá ngốc nghếch.

Anh đứng lại nhìn em ra đi, y như bảy năm trước. Lúc đó anh nhớ

câu nói của em: “nếu anh còn muốn làm bạn thì buông em ra bởi
em chưa bao giờ thuộc về anh”. Anh đã buông, nhưng bảy năm qua
em chưa khi nào coi anh là bạn. Không tin tức, từ chối mọi lời hỏi
thăm. Anh rơi vào trạng thái trầm cảm một thời gian khá dài. Và bây
giờ, khi anh đã lấy lại được thăng bằng thì em lại bước đến, khiến
cho anh một lần nữa cảm thấy thật chênh vênh.

Kiềm chế mãi, cuối cùng anh cũng gọi điện cho em. Bảy năm

trôi qua đã lâu nhưng trí nhớ anh vẫn còn hoạt động tốt. May mắn
cho anh khi em nhận máy và đang khóc - lần đầu tiên anh nghe
thấy em khóc. Lúc đấy chân tay anh rụng rời, nhưng ơn trời, một
thằng đàn ông 30 tuổi cũng đủ tỉnh táo để nhận ra mình cần phải
làm gì. Anh đã chạy đến bên em, ôm em vào lòng và nghe em khóc.
Em không nói gì, dù chỉ là nửa lời. Anh cũng không dám hỏi, dù là
nửa câu. Chỉ lặng im ngồi bên cạnh em, cho em một chỗ dựa. Anh
cũng không dám chắc mình khi ấy có được coi là điểm tựa của em
hay không, nhưng được ngồi cạnh em như thế này, anh đã thấy
mãn nguyện lắm rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.