cũng rất đơn giản, tà âm chính làthiên phú thức tỉnh về phương diện thanh
âm, giọng nói của người có tà âm có thể vô thanh vô tức hấp dẫn sự chú ý
của mọi người, thậm chí say mê trong đó. Phi thiên chi vũ là một loại ngôn
ngữ cơ thể, có thể khiến người khác lâm vào giấc mơ, như mơ như thật.
Còn cái nhất tiếu khuynh thành …… Ha ha, kỳ thật lão Đại, thiên phú mà
cô thức tỉnh rất có thể là loại này.” Tiểu Tứ che miệng cười trộm, đương
nhiên cũng bị Lăng Lan vì thẹn quá thành giận mà bóp méo hai má, gia bạo
một lần……
Tiểu Tứ thật vất vả tránh thoát khỏi ma chưởng của Lăng Lan, lúc này
mới ai oán nói: “Thật là hung tàn, không phải kêu nói thật sao……” Nhìn
Lăng Lan lại trừng mắt tới, nó liền chạy nhanh thu liễm, không dám chơi
đùa nữa, thái độ nghiêm túc tiếp tục nói, “Những thiên phú này chỉ là
những thiên phú phù hợp để giải trí, rất nhiều ca sĩ, vũ công đều thức tỉnh
những thiên phú này.”
“Cũng giống như người có hư năng lực hacker tiến hóa mà chúng ta đã
gặp mấy năm trước, đó cũng là một thiên phú thức tỉnh, chẳng qua năng lực
mà người người đó thức tỉnh là năng lực hủy diệt ở thế giới ảo thôi.” Tiểu
Tứ đưa ra một ví dụ cực kỳ quen thuộc để thuyết minh cho Lăng Lan.
Cuối cùng tiểu Tứ nhìn thoáng qua Lăng Lan vui cười nói: “Kỳ thật, lão
Đại cũng đã thức tỉnh thiên phú rồi.”
“Cái gì?” Lăng Lan kinh hô, “Vì sao ta lại không biết?”
“Chẳng lẽ lão Đại cô vẫn không phát hiện mỗi lần liếc mắt một cái, cô
liền nhìn thấy nhược điểm của đối thủ sao” Tiểu Tứ bĩu môi, khinh bỉ nhà
mình lão Đại ngu ngốc.
Lăng Lan bừng tỉnh, khó trách mỗi lần cô học cách đấu thì chỉ cần nhìn
một cái liền có thể thấy được nhược điểm của đối phương. Cho dù là ở tinh
cầu Ma Thú, khi chiến đấu sinh tử với đế quốc Nhật Mộ, cô cũng có loại