“Vì sao?” Tiểu Tứ ủy khuất , chẳng lẽ kí chủ nhà mình một chút cũng
không tức giận sao?
“Ngươi nói muốn ta giúp ngươi đánh hắn, nếu giúp thì đương nhiên phải
có lợi gì rồi.” Lăng Lan tủm tỉm cười khiến cho Tiểu Tứ cảm giác cô cũng
không để ý những câu nói khích tướng của giám khảo bên ngoài.
“Hắn ở bắt nạt cô, chẳng lẽ cô không tức giận?” Tiểu Tứ không rõ, giám
khảo đều đã thể hiện như vậy, liền nó cũng cảm thấy cực kỳ khó chịu, vì
sao Lăng Lan vẫn còn có thể lạnh nhạt như vậy?
“Bắt nạt? Tôi cũng không cảm giác được.” Tuy rằng không rõ giám khảo
vì sao làm như vậy, nhưng mà cô cảm thấy anh ta cũng không có ác ý.
Lăng Lan thật cảm kích Nhất hào và Cửu hào đạo sư những năm gần đây
luôn áp bách mình, khiến cho cô có thêm một năng lực không tính là năng
lực, đó là có thể nhận thấy ác ý hoặc sát ú của người khác đối với mình.
Đương nhiên, dựa theo nguyên văn câu nói của Nhất hào đạo sư chính là
năng lực này của Lăng Lan chỉ mới bước vào giai đoạn nhập môn. Nếu
đụng tới một ít cao thủ lợi hại, hay sát thủ thì cho dù là nữa điểm sát ý Lăng
Lan cũng không thể nhận ra được.
Lời nói này của Lăng Lăm làm Tiểu Tứ nhất thời giơ chân, kí chủ nhà
mình có quá trì độn phải hay không, đã bị sĩ tới mặt rồi mà vẫn còn nói
không cảm giác.
Lăng Lan vừa định an ủi Tiểu Tứ thì đột nhiên biến sắc, cô cảm giác hơi
thở của Tề Long ở bên ngoài có chút không đúng, tinh thần lực vậy mà bắt
đầu chấn động kịch liệt.
“Giúp ta nghĩ biện pháp hoàn thành bài kiểm tra của Nhất hào đại sư vào
3 ngày sau!” Lăng Lan trực tiếp bỏ lại một câu rồi không để ý Tiểu Tứ
kháng nghị, nhanh chóng đi ra ý thức hải để ra ngoài. Tình huống của Tề
Long có chút không ổn, cô phải cẩn thận chú ý.